- New Vietnamese Bible 2014
Ma-thi-ơ
Phúc Âm MA-THI-Ơ
Ma-thi-ơ
Mat
Phúc Âm
MA-THI-Ơ
Giới Thiệu
Phúc Âm Ma-thi-ơ nói về tin mừng của Chúa Cứu Thế, Đấng Đức Chúa Trời đã hứa trong Kinh Thánh Cựu Ước. Tin mừng về Chúa Cứu Thế Giê-su không phải chỉ cho người Do Thái nhưng cũng cho toàn thể nhân loại.
Phúc Âm Ma-thi-ơ được trình bày theo một thứ tự chặt chẽ và rõ ràng. Bắt đầu là sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế, lễ báp-tem và sự cám dỗ; sau đó là chức vụ giảng, dạy, chữa bệnh tại vùng Ga-li-lê. Từ đó Chúa Cứu Thế xuống Giê-ru-sa-lem; những biến cố trong tuần lễ cuối cùng dẫn đến cuộc xử án, sự đóng đinh và sự sống lại.
Phúc Âm Ma-thi-ơ trình bày Chúa Cứu Thế Giê-su là một vị giáo sư vĩ đại, siêu việt có thẩm quyền giải thích Kinh Luật của Đức Chúa Trời và giảng dạy về Vương Quốc Đức Chúa Trời. Những điều giảng dạy của Chúa Cứu Thế được sắp xếp theo năm chủ đề:
1. Bài Giảng Trên Núi nói về các đặc tính, trách nhiệm, đặc ân của công dân nước thiên đàng.
2. Lời giáo huấn về sứ mệnh dành cho mười hai môn đệ của Chúa.
3. Các ngụ ngôn về nước thiên đàng.
4. Dạy dỗ về cách làm môn đệ Chúa.
5. Những điều dạy dỗ về thời đại cuối cùng và Vương Quốc Đức Chúa Trời đến.
Bố Cục
1. Gia phổ và sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế 1:1–2:23
2. Chức vụ của Giăng Báp-tít 3:1-12
3. Lễ Báp-tem và sự cám dỗ của Chúa Giê-su 3:13–4:11
4. Chức vụ của Chúa Giê-su tại Ga-li-lê 4:12–18:35
5. Hành trình từ Ga-li-lê đến Giê-ru-sa-lem 19:1–20:34
6. Tuần lễ cuối cùng tại Giê-ru-sa-lem 21:1–27:66
7. Sự phục sinh và hiện ra của Chúa Giê-su 28:1-20
Gia Phổ Của Chúa Cứu Thế Giê-su
Gia phổ của Chúa Cứu Thế Giê-su,1:1 Nt: “Xristos” Đấng được xức dầu. Ctd: (phiên âm) Đức Giê-su Ky-tôn dòng dõi Đa-vít, con cháu Áp-ra-ham.1:1 Nt: Con Đa-vít, con Áp-ra-ham
Áp-ra-ham sinh Y-sác,
Y-sác sinh Gia-cốp,
Gia-cốp sinh Giu-đa và anh em người,
Giu-đa sinh Pha-rết và Xê-ra mẹ là Ta-ma,
Pha-rết sinh Ếch-rôm,
Ếch-rôm sinh A-ram,
A-ram sinh A-mi-na-đáp,
A-mi-na-đáp sinh Na-ách-son,
Na-ách-son sinh Sanh-môn,
Sanh-môn sinh Bô-ô mẹ là Ra-háp,
Bô-ô sinh Ô-bết mẹ là Ru-tơ,
Ô-bết sinh Gie-sê,
Gie-sê sinh vua Đa-vít,
Đa-vít sinh Sa-lô-môn, mẹ nguyên là vợ U-ri,
Sa-lô-môn sinh Rô-bô-am,
Rô-bô-am sinh A-bi-gia,
A-bi-gia sinh A-sa,
A-sa sinh Giô-sa-phát,
Giô-sa-phát sinh Giô-ram,
Giô-ram sinh Ô-xia,
Ô-xia sinh Giô-tham,
Giô-tham sinh A-cha,
A-cha sinh Ê-xê-chia,
Ê-xê-chia sinh Ma-na-se,
Ma-na-se sinh A-môn,
A-môn sinh Giô-si-a,
Giô-si-a sinh Giê-cô-nia và các em người lúc bị lưu đày tại Ba-by-lôn.
Sau khi bị lưu đày tại Ba-by-lôn,
Giê-cô-nia sinh Sa-la-thi-ên,
Sa-la-thi-ên sinh Xô-rô-ba-bên,
Xô-rô-ba-bên sinh A-bi-út,
A-bi-út sinh Ê-li-a-kim,
Ê-li-a-kim sinh A-xô,
A-xô sinh Sa-đốc,
Sa-đốc sinh A-chim,
A-chim sinh Ê-li-út,
Ê-li-út sinh Ê-li-a-xa,
Ê-li-a-xa sinh Ma-than,
Ma-than sinh Gia-cốp,
Gia-cốp sinh Giô-sép, chồng của Ma-ri. Ma-ri sinh Đức Giê-su, Chúa Cứu Thế.
Như thế từ Áp-ra-ham cho đến Đa-vít kể tất cả là mười bốn đời, từ Đa-vít cho đến khi bị lưu đày qua Ba-by-lôn là mười bốn đời, và từ lúc lưu đày tại Ba-by-lôn cho đến Chúa Cứu Thế cũng mười bốn đời.
Câu Chuyện Giáng Sinh Của Chúa Cứu Thế Giê-su
(Lu 2:1-7)
Sự giáng sinh của Chúa Cứu Thế Giê-su đã xảy ra như sau: Ma-ri, mẹ Ngài, đã đính hôn cùng Giô-sép, nhưng trước khi hai người chung sống, Ma-ri đã thụ thai do quyền phép1:18 Nt: Bởi Đức Thánh Linh của Đức Thánh Linh. Giô-sép, chồng hứa1:19 Tuy mới đính hôn nhưng theo luật Do Thái kể như vợ chồng của nàng là người có tình nghĩa,1:19 Nt: Công chính, người tuân giữ luật pháp của Chúa không muốn nàng bị bêu xấu, nên định âm thầm từ hôn.
Đang khi ông suy tính như vậy, một thiên sứ của Chúa hiện đến trong giấc mộng và bảo: “Này Giô-sép, con cháu Đa-vít, đừng ngại cưới Ma-ri làm vợ vì thai nàng đang mang là bởi Đức Thánh Linh. Nàng sẽ sinh một trai, hãy đặt tên là Giê-su, vì Ngài sẽ cứu dân tộc mình thoát khỏi tội lỗi.”
Mọi việc đã xảy đến như thế để lời Chúa phán qua nhà tiên tri được ứng nghiệm:
“Này, một trinh nữ sẽ mang thai và sinh một trai.
Người ta sẽ đặt tên Ngài là Em-ma-nu-ên,”1:23 Isa 7:14
Nghĩa là: Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta.
Giô-sép thức dậy, làm theo lời thiên sứ của Chúa đã dặn bảo, cưới Ma-ri về làm vợ, nhưng hai người không ăn ở với nhau cho đến khi nàng sinh một con trai, và đặt tên là Giê-su.
Các Nhà Thông Thái Phương Đông
Khi Đức Giê-su giáng sinh tại Bết-lê-hem thuộc Giu-đê vào thời Vua Hê-rốt, có mấy nhà thông thái từ phương đông đến Giê-ru-sa-lem hỏi thăm: “Vua Do Thái mới hạ sinh ở đâu? Vì chúng tôi thấy ngôi sao Ngài bên phương đông nên đến để tôn thờ Ngài.”
Nghe vậy, Vua Hê-rốt và cả thành Giê-ru-sa-lem đều bối rối. Vua triệu tập tất cả thượng tế và giáo sư Kinh Luật trong dân chúng, và hỏi xem Chúa Cứu Thế giáng sinh ở đâu. Họ tâu: “Tại Bết-lê-hem thuộc xứ Giu-đê, vì có lời tiên tri chép:
‘Còn ngươi, Bết-lê-hem thuộc xứ Giu-đê,
Ngươi đâu phải là nhỏ bé nhất trong hàng lãnh đạo2:6 Ctd: Hoàng tử Giu-đa,
Vì một lãnh tụ sẽ xuất phát từ ngươi,
Ngài sẽ chăn dắt dân Y-sơ-ra-ên của Ta.’ ”2:6 Mi 5:2
Thế rồi, Hê-rốt bí mật mời các nhà thông thái đến gạn hỏi về thời gian ngôi sao xuất hiện. Vua sai họ đi đến Bết-lê-hem và dặn: “Hãy đi dò hỏi cho chính xác về con trẻ. Khi tìm được rồi, hãy trình cho ta biết để ta cũng đến tôn thờ Ngài.”
Nghe vua phán xong họ lên đường. Kìa, ngôi sao họ đã thấy ở phương đông đi trước họ cho đến khi dừng lại ngay trên chỗ con trẻ ở. Thấy ngôi sao, các nhà thông thái mừng rỡ vô cùng. Bước vào nhà, thấy con trẻ và Ma-ri, mẹ Ngài, họ quỳ xuống thờ lạy Ngài, và mở hộp châu báu dâng lên Ngài các lễ vật: vàng, trầm hương và một dược.2:11 Nhựa cây mật-nhi-lạp Được báo mộng không nên trở lại với Vua Hê-rốt, các nhà thông thái đi đường khác trở về quê hương mình.
Trốn Qua Ai Cập
Khi các nhà thông thái đi rồi, một thiên sứ của Chúa hiện ra cùng Giô-sép trong giấc mộng và bảo: “Hãy thức dậy, đem con trẻ cùng mẹ Ngài lánh qua Ai Cập và ở đó cho đến khi có lệnh ta, vì Vua Hê-rốt sắp tìm giết Ngài.”
Đang đêm, Giô-sép chỗi dậy đem con trẻ cùng mẹ Ngài lánh qua Ai Cập và ở đó cho đến khi Vua Hê-rốt băng hà, để được ứng nghiệm lời Chúa phán qua một nhà tiên tri rằng: “Ta đã gọi Con Ta ra khỏi Ai Cập.”2:15 Ôsê 11:1
Tàn Sát Trẻ Em
Bấy giờ, Vua Hê-rốt thấy mình bị các nhà thông thái đánh lừa, nên tức giận vô cùng, liền hạ lệnh tàn sát tất cả bé trai từ hai tuổi trở xuống, tại Bết-lê-hem và các vùng phụ cận, theo như thời gian các nhà thông thái cho biết. Như thế, để ứng nghiệm lời tiên tri Giê-rê-mi loan báo:
“Người ta nghe tiếng ai oán tại Ra-ma,
Là tiếng khóc thương, than vãn thảm thiết;
Ra-chên than khóc con cái nàng
Và không chịu ai an ủi,
Vì chúng nó không còn nữa.”2:18 Giê 31:15
Từ Ai Cập Trở Về
Sau khi Hê-rốt băng hà, một thiên sứ của Chúa hiện ra cùng Giô-sép trong giấc mộng tại Ai Cập và bảo: “Hãy dậy, đem con trẻ và mẹ Ngài trở về Do Thái vì những người tìm giết con trẻ đã chết.”
Ông chỗi dậy đem con trẻ và mẹ Ngài trở về Do Thái. Khi nghe tin A-khê-lau nối ngôi Hê-rốt làm vua tại Giu-đê, ông sợ không dám về đó, và được báo mộng, ông đi qua xứ Ga-li-lê. Giô-sép về trú ngụ tại thành Na-xa-rét. Như thế để được ứng nghiệm lời tiên tri rằng:
“Ngài sẽ được gọi là người Na-xa-rét.”
Giăng Báp-tít Truyền Giảng
(Mác 1:1-8; Lu 3:1-18; Gi 1:19-28)
Lúc ấy, Giăng Báp-tít truyền giảng trong đồng hoang Giu-đê. Ông kêu gọi: “Hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần.” Vì đây là người mà lời tiên tri I-sa phán rằng:
“Có tiếng kêu vang trong đồng hoang,
Hãy sửa soạn đường Chúa,
Đắp thẳng các lối Ngài.”3:3 Isa 40:3
Giăng mặc áo lông lạc đà, thắt lưng da, ăn châu chấu và mật ong rừng. Dân chúng từ Giê-ru-sa-lem, khắp vùng Giu-đê và cả vùng xung quanh sông Giô-đanh đều đến với ông. Sau khi xưng tội, họ được ông làm phép báp-tem dưới sông Giô-đanh.
Khi thấy người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến xin nhận phép báp-tem, Giăng bảo họ: “Hỡi loài rắn độc! Ai đã báo cho các ngươi tránh cơn thịnh nộ sắp tới? Vậy hãy kết quả cho xứng đáng với sự ăn năn. Đừng tự hào: ‘Áp-ra-ham là tổ phụ chúng tôi.’ Vì ta phán cùng các ngươi: ‘Đức Chúa Trời có thể biến những viên đá này thành con cháu Áp-ra-ham.’ Lưỡi rìu đã đặt kề gốc cây; vì thế, bất cứ cây nào không sinh trái tốt sẽ bị chặt và ném vào lửa.
Ta làm phép báp-tem cho các ngươi bằng nước để ăn năn tội, nhưng Đấng đến sau ta, vĩ đại hơn ta; ta không đáng xách dép cho Ngài. Ngài sẽ làm phép báp-tem cho các ngươi bằng Đức Thánh Linh và bằng lửa. Tay Ngài cầm sàng3:12 Ctd: “xóc” một dụng cụ có năm chỉa bằng gỗ để làm lúa rê sạch lúa mình, chứa lúa vào kho, và thiêu đốt trấu trong lửa không hề tắt.”
Đức Giê-su Nhận Phép Báp-tem
(Mác 1:9-11; Lu 3:21-22)
Thế rồi Đức Giê-su từ Ga-li-lê đến cùng Giăng tại sông Giô-đanh để nhận phép báp-tem. Nhưng Giăng từ chối, và nói rằng: “Chính tôi mới cần Ngài làm phép báp-tem, thế sao Ngài lại đến với tôi?”
Đức Giê-su đáp: “Bây giờ hãy cứ làm đi, để chúng ta làm trọn mọi quy lệ công chính, vì như thế là hợp lẽ.” Giăng vâng lời Ngài.
Vừa khi chịu phép báp-tem xong, Đức Giê-su liền bước lên khỏi nước. Kìa, bầu trời mở ra, Ngài thấy Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời giáng xuống như chim bồ câu đậu trên Ngài. Có tiếng từ trời phán rằng: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn.”
Đức Giê-su Chịu Cám Dỗ
(Mác 1:12-13; Lu 4:1-13)
Sau đó, Đức Thánh Linh đưa Đức Giê-su vào trong đồng hoang để chịu quỷ vương cám dỗ. Sau khi kiêng ăn suốt bốn mươi ngày bốn mươi đêm, Ngài đói lả.4:2 Nt: Ngài đói Kẻ cám dỗ đến nói với Ngài: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời hãy truyền bảo đá này biến thành bánh đi!”
Ngài trả lời: “Kinh Thánh chép: ‘Con người sống không phải chỉ nhờ bánh, nhưng cũng nhờ mọi lời phán4:4 Nt: “qua miệng Đức Chúa Trời” một lối nói của người Do Thái cổ của Đức Chúa Trời!’ ”4:4 Phục 8:3
Rồi quỷ đem Ngài vào thành phố thánh, đặt Ngài đứng trên nóc4:5 Nt: góc nóc đền thờ và nói: “Nếu ông là Con Đức Chúa Trời, hãy lao mình xuống đi, vì Kinh Thánh chép:
‘Ngài sẽ truyền cho các thiên sứ bảo vệ ngươi,
Đỡ ngươi trên tay,
Kẻo chân ngươi vấp phải đá chăng.’ ”4:6 Thi 91:11, 12
Đức Giê-su trả lời: “Kinh Thánh cũng chép: ‘Đừng thách thức Chúa là Đức Chúa Trời của ngươi.’ ”4:7 Phục 6:16
Quỷ lại đem Ngài lên một ngọn núi rất cao, chỉ cho Ngài xem tất cả các vương quốc trên thế giới với sự huy hoàng của chúng và nói: “Nếu ông quỳ xuống thờ lạy ta, ta sẽ ban cho ông tất cả.”
Đức Giê-su trả lời: “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra khỏi Ta! Vì Kinh Thánh chép: ‘Hãy thờ lạy Chúa là Đức Chúa Trời ngươi và chỉ phụng sự một mình Ngài mà thôi.’ ”4:10 Phục 6:13
Rồi quỷ vương bỏ đi và các thiên sứ đến phục vụ Ngài.
Đức Giê-su Bắt Đầu Chức Vụ Tại Vùng Ga-li-lê
(Mác 1:14-15; Lu 4:14-15)
Khi nghe tin Giăng bị bắt, Đức Giê-su trở về miền Ga-li-lê. Rời vùng Na-xa-rét, Ngài đến cư ngụ tại Ca-pha-na-um bên bờ biển, trong vùng Sa-bu-luân và Nép-ta-li. Vậy để ứng nghiệm lời tiên tri I-sa đã loan báo:
“Xứ Sa-bu-luân và Nép-ta-li,
Con đường ra biển, bên kia sông Giô-đanh,
Là Ga-li-lê của người ngoại quốc.
Dân tộc ở4:16 Nt: ngồi trong bóng tối,
Đã thấy ánh sáng lớn
Và ánh sáng đã chiếu rạng
Trên những kẻ ở trong bóng của sự chết.”
Từ lúc ấy, Đức Giê-su bắt đầu truyền giảng: “Hãy ăn năn, vì Nước Thiên Đàng đã đến gần.”
Chúa Gọi Bốn Môn Đệ Đầu Tiên
(Mác 1:16-20; Lu 5:1-11)
Đang đi dọc theo bờ biển Ga-li-lê, Đức Giê-su thấy hai anh em Si-môn, cũng gọi là Phê-rơ và An-rê, em người, đang đánh cá dưới biển, vì họ làm nghề đánh cá. Ngài bảo: “Hãy theo Ta, Ta sẽ khiến các ngươi trở nên tay đánh lưới cứu người.” Họ liền bỏ chài lưới, đi theo Ngài.
Đi một quãng nữa, Ngài thấy hai người khác là Gia-cơ, con Xê-bê-đê, và Giăng, em người, cả hai đang vá lưới trong thuyền với cha mình.4:21 Nt: với Xê-bê-đê Ngài cũng kêu gọi họ. Hai người lập tức bỏ thuyền và từ giã cha mình, đi theo Ngài.
Chức Vụ Của Chúa
(Lu 6:17-19)
Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, dạy dỗ trong các hội đường, truyền giảng Phúc Âm Nước Thiên Đàng và chữa lành tất cả bệnh tật trong dân chúng. Danh tiếng Ngài đồn khắp vùng Sy-ri. Người ta đem đến cho Ngài tất cả những người đau yếu, mắc nhiều thứ bệnh tật như bị quỷ ám, động kinh, bại liệt; Ngài đều chữa lành cho họ cả. Nhiều đoàn người từ Ga-li-lê, Đê-ca-bô-li, Giê-ru-sa-lem, Giu-đê và vùng bên kia sông Giô-đanh, đến theo Ngài.
Bài Giảng Trên Núi
(Lu 6:20-23)
Thấy đám đông, Đức Giê-su đi lên núi. Khi Ngài đã ngồi xuống, các môn đệ đến gần, Ngài cất tiếng dạy dỗ họ:5:2 Nt: Ngài mở miệng
“Phước cho người nghèo khổ trong tâm linh,
Vì Nước Thiên Đàng thuộc về họ.
Phước cho người than khóc,
Vì sẽ được an ủi.
Phước cho người khiêm nhu,
Vì sẽ được thừa hưởng đất.
Phước cho người đói khát sự công chính,
Vì sẽ được no đủ.
Phước cho người đầy lòng thương,
Vì sẽ được thương xót.
Phước cho người có lòng trong sạch,
Vì sẽ thấy Đức Chúa Trời.
Phước cho người hòa giải,
Vì sẽ được gọi là con cái Đức Chúa Trời.
Phước cho người vì sự công chính mà bị bắt bớ,
Vì Nước Thiên Đàng thuộc về họ.
Phước cho các con khi bị người ta mắng nhiếc, ngược đãi và vu cáo đủ điều ác vì cớ Ta. Hãy hân hoan, mừng rỡ, các con sẽ được trọng thưởng ở trên trời vì người ta cũng đã bắt bớ các tiên tri của Chúa trước các con như thế.”
Muối Và Ánh Sáng
(Mác 9:50; Lu 14:34-35)
“Các con là muối của đất, nhưng nếu muối mất chất mặn đi, thì lấy gì làm cho mặn lại? Muối ấy thành vô ích, phải bỏ đi và bị người ta giẫm dưới chân.
Các con là ánh sáng của thế gian. Một thành xây trên ngọn đồi sẽ không bị che khuất. Không ai thắp đèn rồi đặt trong5:15 Nt: dưới thùng thùng nhưng đặt trên chân đèn để soi sáng mọi người trong nhà. Vậy, hãy chiếu ánh sáng của các con trước mặt thiên hạ như thế, để họ thấy các công việc tốt đẹp của các con mà tôn vinh Cha các con ở trên trời.”5:16 Nt: Cha các con trên trời
Dạy Về Kinh Luật
“Đừng nghĩ rằng Ta đến để hủy bỏ Kinh Luật và Kinh Tiên Tri; Ta đến không phải để hủy bỏ mà để hoàn thành. Vì thật, Ta bảo các con: Cho đến khi trời đất qua đi thì một chấm, một nét trong Kinh Luật cũng không qua đi5:18 Nt: biến đi cho đến chừng tất cả được thành tựu. Vì thế nếu ai hủy bỏ một điều nhỏ nhất trong các điều răn này và dạy người ta làm như thế, người ấy sẽ là5:19 bị coi là nhỏ nhất trong Nước Thiên Đàng. Nhưng hễ ai làm theo những điều răn ấy và dạy người khác làm nữa, sẽ được kể là lớn trong Nước Thiên Đàng. Vì Ta nói cho các con biết: Nếu sự công chính của các con không hơn sự công chính của các giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si, thì các con không thể vào Nước Thiên Đàng được.”
Sự Giận Dữ
“Các con nghe lời dạy cho người xưa rằng: ‘Chớ giết người.5:21 Xuất 20:13 Ai giết người sẽ bị trừng phạt.’ Nhưng Ta bảo các con: ‘Ai giận anh em mình, người ấy đáng bị trừng phạt. Ai mắng anh em mình là ngu xuẩn,5:22 Nt: Racca người ấy đáng bị đưa ra tòa.5:22 Tiếng Hy-lạp “sunedrion” có nghĩa là toà án tối cao của người Do Thái Ai mắng anh em mình là điên khùng người ấy đáng bị ném vào lửa hỏa ngục.’
Cho nên khi con dâng lễ vật trên bàn thờ mà nhớ lại rằng một anh em con có điều gì bất bình cùng con, hãy để lễ vật ở trước bàn thờ, đi giải hòa cùng anh em mình trước đã, rồi hãy trở lại dâng lễ vật.
Hãy sớm thỏa thuận với người kiện cáo mình ngay khi còn trên đường đi với họ, kẻo kẻ đối nghịch nộp con trước tòa, quan tòa trao cho người dưới quyền tống giam con. Thật, Ta bảo con, con không ra khỏi ngục cho đến khi trả hết đồng bạc cuối cùng.”
Vấn Đề Ngoại Tình
“Các con đã nghe lời dạy rằng: ‘Chớ ngoại tình.’5:27 Xuất 20:14 Còn Ta dạy các con rằng: ‘Hễ ai nhìn đàn bà với lòng tham muốn người ấy đã ngoại tình trong lòng rồi. Nếu con mắt bên phải gây cho con phạm tội, hãy móc mắt ấy ném xa khỏi con, vì thà một phần thân thể bị hủy hoại hơn là cả thân thể bị ném xuống hỏa ngục. Nếu tay phải gây cho con phạm tội, hãy chặt bỏ đi, vì thà một phần thân thể bị hủy hoại còn hơn là toàn thân đi vào hỏa ngục.’ ”
Vấn Đề Ly Dị
(Mat 19:9; Mác 10:11-12; Lu 16:18)
“Cũng có lời dạy: ‘Ai muốn bỏ vợ hãy cho nàng một giấy ly dị.’5:31 Phục 24:1 Nhưng Ta bảo các con: Ngoại trừ trường hợp gian dâm, ai bỏ vợ là làm cho nàng trở nên người ngoại tình; còn ai cưới người bị ly dị, thì cũng phạm tội ngoại tình.”
Sự Thề Nguyện
“Các con cũng nghe lời dạy cho người xưa rằng: ‘Đừng bội lời thề, nhưng hãy hoàn thành lời hứa nguyện của con với Chúa.’ Nhưng Ta bảo các con: ‘Đừng thề gì cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì là ngai của Đức Chúa Trời. Đừng chỉ đất mà thề, vì là bệ chân của Ngài. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì là kinh thành của Vua lớn. Đừng chỉ đầu5:36 Nt: dùng đầu như thẩm quyền xác nhận lời thề là thật con mà thề, vì con không thể làm cho một sợi tóc thành trắng hay đen được. Nhưng phải thì nói phải, không thì nói không, thêm bớt5:37 Nt: thêm vào bất cứ điều gì đều từ quỷ mà đến.’ ”
Sự Trả Thù
(Lu 6:29-30)
“Các con nghe lời dạy rằng: ‘Mắt đền mắt, răng đền răng.’5:38 Xuất 21:24; Lê 24:20; Phục 19:21 Nhưng Ta bảo các con: ‘Đừng chống cự kẻ ác. Nếu ai vả má bên phải, hãy đưa luôn má bên kia cho họ. Nếu ai muốn kiện con để lấy áo trong, hãy để họ lấy luôn áo ngoài. Nếu ai bắt con đi một dặm, hãy đi với họ hai dặm. Ai xin hãy cho; ai muốn mượn gì, đừng từ chối.’ ”
Yêu Kẻ Thù
(Lu 6:27-28, 32-36)
“Các con có nghe lời dạy: ‘Hãy thương người láng giềng5:43 Lê 19:18 và ghét kẻ thù địch.’ Nhưng Ta bảo các con: ‘Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các con, để các con trở nên con cái của Cha các con trên trời, vì Ngài cho mặt trời soi trên kẻ ác cũng như người thiện và ban mưa cho người công chính cũng như kẻ bất chính. Nếu các con chỉ thương người thương mình, các con có gì đáng thưởng đâu. Ngay cả người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao? Nếu các con chỉ chào đón anh em mình mà thôi, thì có gì hơn ai đâu, những người ngoại đạo cũng chẳng làm như thế sao? Thế thì, các con hãy toàn hảo, như Cha các con ở trên trời là Đấng toàn hảo.’ ”
Việc Thiện
“Các con hãy thận trọng về việc công đức6:1 Nt: Công chính của mình, đừng phô trương cho người ta thấy, nếu không, các con sẽ không được Cha các con ở trên trời ban thưởng.
Vì thế, khi con bố thí, đừng thổi kèn trước mặt thiên hạ6:2 Ctd: khua chiêng gióng trống như phường đạo đức giả thường làm trong hội đường và ngoài phố để được người ta khen ngợi. Thật, Ta bảo các con, họ đã nhận đủ phần thưởng của mình rồi. Nhưng khi con bố thí, đừng cho tay trái biết tay phải làm gì, để việc từ thiện của con được giữ kín; và Cha con là Đấng thấy trong nơi kín nhiệm, sẽ thưởng cho con.”
Sự Cầu Nguyện
(Lu 11:2-4)
“Khi các con cầu nguyện, đừng như bọn đạo đức giả, vì họ thích đứng cầu nguyện trong hội đường hay nơi quảng trường6:5 Nt: góc phố cho người ta thấy. Thật, Ta bảo các con, họ đã nhận đủ phần thưởng của mình rồi. Riêng phần con, khi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng đóng cửa lại, cầu nguyện với Cha con, là Đấng ở trong nơi kín nhiệm và Cha con, là Đấng thấy trong nơi kín nhiệm, sẽ thưởng cho con. Khi cầu nguyện đừng lặp đi lặp lại như người ngoại, vì họ tưởng cầu nhiều lời sẽ được nhậm. Vậy, đừng bắt chước họ, vì Cha biết các con cần gì trước khi các con cầu xin.
Các con hãy cầu nguyện như thế này:
‘Lạy Cha chúng con ở trên trời,
Danh Cha được tôn thánh,
Nước Cha được đến,
Ý Cha được nên,
Ở đất như ở trời.
Xin cho chúng con hôm nay thức ăn đủ ngày.6:11 Ctd: hằng ngày
Xin tha tội6:12 Ctd: xin tha nợ chúng tôi cho chúng con,
Như chính chúng con cũng tha kẻ mắc tội với chúng con.
Xin đừng để chúng con sa vào chước cám dỗ
Nhưng cứu chúng con khỏi Kẻ Ác.’6:13 Ctd: điều ác
Nếu các con tha tội cho người ta, thì Cha các con ở trên trời cũng sẽ tha cho các con. Nếu các con không tha tội cho người ta, Cha các con cũng sẽ không tha tội các con.”
Vấn Đề Kiêng Ăn
“Khi các con kiêng ăn, đừng để mặt mày bơ phờ như phường đạo đức giả, vì họ làm mặt buồn để người ta thấy họ kiêng ăn. Thật, Ta bảo các con, họ đã nhận đủ phần thưởng của mình rồi. Nhưng khi kiêng ăn, hãy xức dầu trên đầu, rửa mặt, để không ai biết con đang kiêng ăn chỉ riêng Cha con, là Đấng ở nơi kín nhiệm, sẽ thấy và thưởng cho con.”
Kho Báu Trên Trời
(Lu 12:33-34)
“Các con đừng tích trữ của cải dưới đất là nơi mối mọt và gỉ sét làm hủy hoại và kẻ trộm khoét vách lấy đi. Nhưng hãy tích trữ của cải các con ở trên trời là nơi mối mọt không thể hủy hoại và kẻ trộm cũng không khoét vách lấy được. Vì của cải các con ở đâu, lòng các con cũng ở đó.”
Ánh Sáng Của Thân Thể
(Lu 11:34-36)
“Mắt là đèn của thân thể. Vì thế, nếu mắt con tốt, thì cả thân thể sẽ sáng láng. Nếu mắt con xấu, cả thân thể sẽ tối tăm. Vậy nếu ánh sáng ở trong con chỉ là tối tăm, thì sự tối tăm ấy còn lớn là dường nào!”
Chúa Và Tiền Tài
(Lu 16:13)
“Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà thương chủ kia, hoặc sẽ trọng chủ này mà khinh chủ kia. Các con không thể phục vụ cả Đức Chúa Trời lẫn tiền tài.”6:24 Nt: Ma-mô-na. Tiếng Aramaic chỉ tài sản, tiền của được thần thánh hóa
Vấn Đề Lo Lắng
(Lu 12:22-31)
“Vì thế Ta bảo các con: Đừng lo lắng cho cuộc sống, lo mình sẽ ăn gì, uống gì, hay thân thể mình sẽ mặc gì. Mạng sống chẳng quý hơn đồ ăn và thân thể chẳng quý hơn quần áo sao? Hãy xem loài chim trời, chúng chẳng gieo, chẳng gặt, cũng chẳng tồn kho tích trữ, nhưng Cha các con ở trên trời vẫn nuôi chúng. Các con không quý hơn loài chim sao? Có ai trong các con nhờ lo lắng mà có thể thêm cho đời mình một khoảnh khắc nào không?6:27 Nt: nghĩa đen là đơn vị đo lường khoảng nửa mét. Ở đây có thể là dùng với ý nghĩa thời gian
Còn việc ăn mặc, sao các con lo lắng mà làm chi? Hãy xem hoa huệ ngoài đồng mọc thế nào. Chúng không phải làm việc khổ nhọc, cũng chẳng kéo chỉ, nhưng Ta bảo các con, dầu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không thể mặc đẹp bằng một trong các hoa huệ kia. Một loài hoa dại ngoài đồng, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà Đức Chúa Trời mặc cho chúng như thế, còn các con không quý hơn để Ngài chu cấp quần áo cho sao, hỡi những kẻ ít đức tin? Vậy, đừng lo lắng mà hỏi rằng chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hay là mặc gì? Vì tất cả những điều này, người ngoại vẫn tìm kiếm và Cha các con ở trên trời biết các con cần tất cả những điều ấy. Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, và Ngài sẽ ban thêm cho các con mọi điều ấy nữa. Thế thì, đừng lo sợ cho ngày mai, vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Nỗi lao phiền trong ngày cũng đủ quá rồi!”
Vấn Đề Lên Án
(Lu 6:37-38, 41-42)
“Các con đừng lên án ai để khỏi bị lên án. Vì các con lên án người khác thể nào, các con sẽ bị lên án thể ấy. Các con lường cho người ta mực nào, các con sẽ được lường lại mực ấy.
Tại sao con thấy cái dằm trong mắt anh em, nhưng không nhận ra cây xà nhà trong mắt mình? Làm sao con có thể nói với anh em mình rằng: ‘Để tôi lấy cái dằm ra khỏi mắt anh,’ trong khi cây xà vẫn ở trong mắt mình. Hỡi kẻ đạo đức giả, hãy lấy cây xà ra khỏi mắt mình trước, rồi mới thấy rõ để lấy cái dằm ra khỏi mắt anh em mình.
Đừng cho chó vật thánh, chớ ném châu ngọc cho heo, e rằng chúng sẽ giẫm dưới chân và quay lại cắn xé các con.”
Tìm Kiếm
(Lu 11:9-13)
“Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp; hãy gõ, cửa sẽ mở cho các con. Vì ai xin thì được, ai tìm thì gặp và ai gõ, cửa sẽ mở.
Có ai trong vòng các con, khi con mình xin bánh lại cho đá, hay con xin cá, lại cho rắn chăng? Nếu các con là người gian ác còn biết cho con cái mình quà tốt, huống chi Cha các con ở trên trời lại không ban điều tốt hơn cho những người cầu xin Ngài sao? Vậy thì, bất cứ những gì con muốn người ta làm cho mình, hãy làm điều ấy cho họ, vì đó là Kinh Luật và Kinh Tiên Tri.”
Cổng Hẹp
(Lu 13:24)
“Hãy vào cổng hẹp, vì cổng rộng và đường lớn dẫn đến hủy hoại, nhiều người đi vào đó. Cổng hẹp và đường nhỏ dẫn đến sự sống, chỉ có ít người tìm thấy.”
Xem Trái Biết Cây
(Lu 6:43-44)
“Hãy đề phòng tiên tri giả là những người đội lốt chiên đến với các con, nhưng bên trong là lang sói tham tàn. Các con nhận biết người ta nhờ kết quả của họ. Không ai hái nho nơi bụi gai hay hái vả nơi bụi chà chôm. Cũng vậy, cây lành sinh quả lành, cây độc sinh quả độc. Cây lành không thể sinh quả độc, cây độc cũng không sinh quả lành. Cây nào không sinh quả lành sẽ bị đốn và ném vào lửa. Thế thì, các con nhận biết người ta là nhờ quả của họ.”
Chúa Biết Rõ
(Lu 13:25-27)
“Không phải hễ ai nói với Ta: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa’ đều sẽ vào Nước Thiên Đàng đâu, nhưng chỉ những người làm theo ý muốn của Cha Ta ở trên trời. Vào ngày ấy, nhiều người sẽ nói với Ta rằng: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng con đã nhân danh Ngài nói tiên tri, nhân danh Ngài trừ quỷ, nhân danh Ngài làm nhiều phép lạ.’ Nhưng Ta sẽ phán cùng họ rằng: ‘Ta không biết các người, hỡi những kẻ gian ác, hãy lui ra khỏi Ta!’ ”
Hai Nền Tảng
(Lu 6:47-49)
“Vậy, ai nghe lời Ta dạy và làm theo, sẽ giống như một người khôn ngoan xây nhà mình trên nền đá. Khi mưa đổ xuống, nước lụt7:25 Nt: nước sông dâng lên, cuồng phong ập đến, nhà ấy không sụp đổ vì đã được xây trên nền đá. Còn ai nghe lời Ta dạy, nhưng không làm theo thì giống như một người ngu dại xây nhà mình trên cát. Khi mưa đổ xuống, nước lụt dâng lên, gió bão ập đến, thì nhà ấy sụp đổ, hư hại nặng nề.”
Khi Đức Giê-su dứt lời, đoàn dân đông vô cùng ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, vì Ngài dạy dỗ đầy quyền uy chứ không như các giáo sư Kinh Luật của họ.
Chữa Lành Người Phung
(Mác 1:40-45; Lu 5:12-16)
Khi Đức Giê-su từ trên núi xuống, có rất đông người đi theo Ngài. Kìa, một người phung đến quỳ gối xin: “Thưa Chúa, nếu Chúa muốn, Ngài có thể chữa lành cho con.”
Ngài đưa tay ra sờ người ấy và phán: “Ta muốn, hãy lành bệnh!” Lập tức người phung được lành. Đức Giê-su dặn người ấy: “Này, đừng nói với ai cả, nhưng hãy đi trình diện cùng thầy tế lễ và dâng lễ vật theo như Môi-se đã dạy để làm chứng cho họ.”
Chữa Lành Người Đầy Tớ Của Đội Trưởng
(Lu 7:1-10)
Khi Đức Giê-su vào thành Ca-pha-na-um, một đội trưởng đến xin Ngài: “Thưa Thầy, người đầy tớ của tôi bị bệnh bại liệt đang nằm tại nhà đau đớn vô cùng.”
Ngài phán: “Ta sẽ đến chữa lành cho nó.”
Nhưng viên đội trưởng đáp: “Thưa Thầy, tôi không xứng đáng tiếp Thầy vào nhà. Xin Thầy chỉ truyền một lời, đầy tớ tôi sẽ được lành. Vì tôi ở dưới quyền người khác, cũng có binh sĩ dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Hãy đi,’ thì nó đi, và bảo người kia: ‘Hãy đến,’ thì nó đến; hoặc bảo đầy tớ của tôi: ‘Hãy làm việc này,’ thì nó làm.”
Nghe vậy, Đức Giê-su lấy làm ngạc nhiên; Ngài bảo những người theo mình: “Thật, Ta bảo các con, Ta không thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin như thế này. Ta cho các con biết: Nhiều người từ phương đông, phương tây sẽ đến và ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong Nước Thiên Đàng. Nhưng những người đáng lẽ thừa hưởng Nước Thiên Đàng sẽ bị ném ra nơi tối tăm, ở đó sẽ có than khóc và rên xiết.”8:12 Nt: nghiến răng
Đức Giê-su phán bảo viên đội trưởng: “Hãy đi! Ngươi sẽ được như điều mình tin.” Ngay giờ đó người đầy tớ của ông được lành.
Chữa Lành Nhiều Người Khác
(Mác 1:29-34; Lu 4:38-41)
Đức Giê-su vào nhà Phê-rơ, thấy bà gia của ông đang bị sốt nằm trên giường bệnh. Ngài nắm tay bà, cơn sốt liền dứt. Bà ngồi dậy và lo tiếp đãi Ngài.
Buổi chiều, người ta đem đến cho Ngài nhiều người bị quỷ ám. Ngài chỉ phán một tiếng, đuổi tà linh và chữa lành tất cả những người bệnh tật. Điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri I-sa:
“Ngài mang lấy sự đau ốm của chúng ta
Và cất đi bệnh tật của chúng ta.”8:17 Isa 53:4
Làm Môn Đệ Chúa
(Lu 9:57-62)
Thấy đám đông chung quanh mình, Đức Giê-su ra lệnh đi qua bờ bên kia. Có một giáo sư Kinh Luật đến xin Ngài: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu tôi sẽ theo đó.”
Đức Giê-su bảo người ấy: “Con cáo có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ gối đầu.”
Một môn đệ của Chúa đến thưa cùng Ngài: “Thưa Thầy, cho con về chôn cất cha con trước đã.”
Nhưng Đức Giê-su đáp: “Con hãy theo Ta, để người chết chôn kẻ chết của họ.”
Khiến Bão Yên Lặng
(Mác 4:35-41; Lu 8:22-25)
Đức Giê-su xuống thuyền và các môn đệ đi theo. Bỗng nhiên biển động mạnh, đến nỗi thuyền bị sóng đánh gần chìm. Nhưng Ngài đang ngủ. Các môn đệ đến đánh thức Ngài dậy và cầu cứu: “Chúa ơi, xin cứu chúng con! Chúng con sắp chết chìm!” Ngài bảo: “Sao các con sợ, hỡi những kẻ ít đức tin?” Rồi Ngài đứng dậy quở gió và biển, biển cả hoàn toàn yên lặng. Các môn đệ ngạc nhiên bảo nhau: “Người này là ai mà gió và biển cũng vâng lời Người?”
Chữa Lành Người Bị Quỷ Ám
(Mác 5:1-20; Lu 8:26-39)
Sau khi đã qua bên kia bờ, Ngài vào khu vực người Ga-đa-ra. Có hai người bị quỷ ám từ các nhà mồ đi ra gặp Ngài. Hai người này rất hung dữ, đến nỗi không ai dám đi qua con đường đó. Thấy Ngài họ liền kêu la: “Con Đức Chúa Trời ơi! Chúng tôi có làm gì liên can đến Ngài đâu? Ngài đến để hình phạt chúng tôi trước hạn định sao?”
Xa xa có một bầy heo rất đông đương ăn. Các quỷ cầu xin Ngài: “Nếu Ngài đuổi chúng tôi ra, xin cho chúng tôi nhập vào bầy heo.” Ngài phán: “Hãy xuất đi!” Khi xuất khỏi hai người, chúng nhập vào bầy heo. Lập tức bầy heo lao đầu từ bờ vực xuống biển chết chìm hết. Mấy người chăn heo bỏ chạy vào thành và loan báo mọi sự cùng với việc đã xảy ra cho hai người bị quỷ ám. Thế là cả dân thành ra gặp Đức Giê-su. Thấy Ngài, họ yêu cầu Ngài rời khỏi địa bàn của họ.
Chữa Lành Người Bệnh Bại Liệt
(Mác 2:1-12; Lu 5:17-26)
Đức Giê-su xuống thuyền trở về bờ bên kia, về thành phố của Ngài. Người ta đem đến cho Ngài một người bại liệt nằm trên cáng. Thấy đức tin những người ấy, Đức Giê-su bảo người bệnh: “Con ơi, hãy yên tâm, tội lỗi con đã được tha.”
Mấy giáo sư Kinh Luật nói với nhau: “Người này phạm thượng!”
Đức Giê-su biết ý tưởng họ, Ngài phán: “Tại sao các ông có ác ý trong lòng như thế? Bảo: ‘Tội lỗi con đã được tha,’ hay bảo: ‘Đứng dậy bước đi,’ điều nào dễ hơn? Để các ông biết rằng Con Người khi ở trần thế có quyền tha tội.” Ngài phán bảo người bại liệt: “Hãy đứng dậy, vác cáng đi về nhà.” Người ấy đứng dậy đi về nhà. Dân chúng chứng kiến việc này đều kính sợ và tôn vinh Đức Chúa Trời, Đấng đã ban cho loài người quyền uy như thế.
Chúa Gọi Ma-thi-ơ
(Mác 2:13-17; Lu 5:27-32)
Ra khỏi đó Đức Giê-su thấy một người tên Ma-thi-ơ đang ngồi tại trạm thu thuế. Ngài bảo: “Hãy theo Ta.” Người đứng dậy đi theo Ngài.
Sau đó, khi Đức Giê-su đang ăn tại nhà, có nhiều người thu thuế và kẻ tội lỗi đến cùng ăn với Ngài và các môn đệ. Thấy thế, những người Pha-ri-si nói với môn đệ Ngài: “Tại sao Thầy các anh ăn uống chung với phường thu thuế và đám người tội lỗi?”
Nghe thế, Ngài đáp: “Người lành mạnh không cần bác sĩ, chỉ có người bệnh mới cần. Hãy đi và học cho biết ý nghĩa câu này: ‘Ta chuộng lòng thương xót hơn vật tế lễ!’9:13 Ôsê 6:6 Vì Ta đến không phải để kêu gọi người công chính, nhưng gọi người tội lỗi.”
Hỏi Về Việc Kiêng Ăn
(Mác 2:18-22; Lu 5:33-39)
Lúc ấy, các môn đệ của Giăng đến hỏi Ngài: “Tại sao chúng tôi và người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đệ của Thầy không kiêng ăn?”
Đức Giê-su đáp: “Các chàng phụ rể không thể buồn rầu đang khi chàng rể còn ở với mình. Khi chàng rể bị đem đi khỏi, lúc bấy giờ họ mới kiêng ăn.
Không ai vá miếng vải mới9:16 Nt: vải chưa co vào áo cũ, vì miếng vá sẽ co lại làm rách áo và chỗ rách sẽ tệ hơn. Không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ; nếu làm như thế, bầu da sẽ nứt, rượu chảy hết mà bầu cũng hư; nhưng người ta đổ rượu mới vào bầu da mới, thế là giữ được cả hai.”
Con Gái Người Quản Lý Hội Đường Và Người Đàn Bà Sờ Gấu Áo
(Mác 5:21-43; Lu 8:40-56)
Đức Giê-su còn đang nói, một viên quản lý hội đường đến quỳ gối thưa: “Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Thầy đến đặt tay trên nó thì nó sẽ sống.” Ngài đứng dậy đi với ông ta, các môn đệ cùng đi theo.
Bấy giờ, có một người đàn bà bị bệnh xuất huyết đã mười hai năm, đến phía sau sờ gấu áo Ngài, vì tự nghĩ rằng: “Nếu ta chỉ sờ gấu áo Ngài, thì sẽ được lành bệnh.”
Đức Giê-su quay lại, thấy người đàn bà, và bảo: “Con ơi,9:22 Nt: con gái hãy vững tâm, đức tin con đã chữa lành cho con.” Ngay lúc ấy, người đàn bà hết bệnh.
Đức Giê-su vào nhà người quản lý; Ngài thấy mấy người thổi sáo nhà đám và đám đông đang xôn xao. Ngài bảo: “Ra ngoài đi! Đứa bé này không chết đâu, nhưng nó đang ngủ.” Họ chế nhạo Ngài. Khi đám đông bị đuổi ra ngoài, Ngài đến cầm tay em bé, thì nó ngồi dậy. Tin này đồn ra khắp vùng đó.
Chữa Lành Hai Người Mù
Khi Đức Giê-su rời khỏi chỗ đó, có hai người mù theo sau kêu lớn: “Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
Khi vào nhà, hai người mù đến gần Ngài. Ngài hỏi: “Các ngươi có tin rằng Ta làm được việc này không?” Họ trả lời: “Thưa Chúa, chúng con tin.”
Ngài sờ mắt họ và phán: “Hãy sáng mắt như các ngươi đã tin.” Mắt họ được sáng. Đức Giê-su nghiêm nghị dặn: “Này, đừng cho ai biết việc này.” Nhưng họ đi ra và đồn về Ngài khắp vùng đó.
Chữa Lành Người Câm
Khi họ vừa đi khỏi, người ta đem cho Ngài một người câm bị quỷ ám. Khi quỷ bị đuổi ra, người câm nói được. Dân chúng ngạc nhiên kêu lên: “Chưa bao giờ có việc như thế này xảy ra trong Y-sơ-ra-ên.”
Nhưng người Pha-ri-si lại bảo: “Ông ta nhờ chúa quỷ để trừ quỷ.”
Đức Giê-su đi khắp các thành thị và làng mạc, dạy dỗ trong các hội đường, truyền bá Phúc Âm Nước Đức Chúa Trời và chữa lành mọi thứ bệnh tật, đau yếu. Nhìn thấy đoàn dân đông đảo, Ngài động lòng thương xót, vì họ bị hà hiếp và khốn đốn như đàn chiên không người chăn. Ngài bảo các môn đệ: “Mùa gặt thật trúng, nhưng thợ gặt thì ít. Vậy, hãy cầu xin Chúa mùa gặt sai thêm thợ gặt vào đồng lúa của Ngài.”
Chúa Chọn Mười Hai Môn Đệ
(Mác 3:13-19; Lu 6:12-16)
Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ đến và ban cho quyền uy để đuổi tà linh và chữa lành mọi bệnh tật.
Tên của mười hai sứ đồ như sau: Trước hết10:2 Ctd: đầu tiên là Si-môn, cũng gọi là Phê-rơ và An-rê, em người; Gia-cơ con của Xê-bê-đê và Giăng em người; Phi-líp và Ba-thê-lê-mi; Thô-ma và Ma-thi-ơ, người thu thuế; Gia-cơ con của A-phê và Tha-đê; Si-môn người thuộc đảng Quá Khích và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt là người phản Chúa.
Chúa Sai Mười Hai Sứ Đồ
(Mác 6:7-13; Lu 9:1-6)
Đó là mười hai sứ đồ Đức Giê-su sai đi và dặn bảo: “Đừng đi vào vùng dân ngoại quốc hay thành phố người Sa-ma-ri. Nhưng hãy đến cùng bầy chiên10:6 Ctd: bầy cừu lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên. Hãy đi, truyền giảng rằng: ‘Nước Thiên Đàng đã đến gần.’ Hãy chữa lành kẻ đau yếu, khiến người chết sống lại, chữa sạch người phung, và đuổi quỷ trừ tà. Các con đã nhận lãnh miễn phí, hãy tặng miễn phí.10:8 Nt: Quà nhận không hãy cho không Đừng mang theo vàng, bạc hay tiền của10:9 Nt: Đừng mang theo vàng bạc, tiền đồng trong lưng trong lưng. Đừng mang theo túi đi đường, không cần hai áo, giày hoặc gậy, bởi vì công nhân được hưởng tiền công mình.
Khi vào một thành phố hay làng xã nào, hãy tìm người xứng đáng mà trọ cho đến khi đi. Khi vào nhà ai, hãy chúc bình an cho nhà ấy. Nếu nhà đó xứng đáng, sự bình an của các con sẽ ở với họ. Nếu không xứng đáng, lời chúc bình an sẽ trở về với các con. Nếu ai không tiếp nhận, hoặc không nghe lời các con, hãy phủi sạch bụi dính chân các con khi ra khỏi nhà hay thành phố đó. Thật, Ta bảo các con, vào ngày phán xét, dân thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ sẽ bị đoán phạt nhẹ hơn dân thành phố đó.”
Những Sự Bắt Bớ
(Mác 13:9-13; Lu 21:12-17)
“Này, Ta sai các con đi như đàn chiên giữa muông sói. Vì thế, hãy khôn khéo như rắn và đơn sơ như chim bồ câu.
Hãy coi chừng người đời, họ sẽ nộp các con cho các hội đồng và đánh đòn các con tại các hội đường. Các con sẽ bị điệu đến trước mặt các thống đốc và vua chúa vì cớ Ta, để làm chứng cho họ và cho các dân ngoại quốc. Khi bị bắt, các con đừng lo cách nói thế nào hay sẽ nói gì, vì lúc ấy các con sẽ được ban cho lời phải đáp. Vì không phải tự các con nói ra, nhưng Đức Thánh Linh của Cha các con sẽ nói qua các con.
Anh em sẽ tố cáo nhau để giết nhau. Cha tố con, ngay cả con cũng chống lại cha và gây cho cha bị giết. Các con sẽ bị mọi người ghen ghét vì danh Ta, nhưng ai kiên trì cho đến cuối cùng sẽ được cứu rỗi. Khi các con bị bắt bớ ở thành phố này, hãy trốn sang thành phố khác. Vì thật, Ta bảo các con, các con chưa đi hết các thành phố Y-sơ-ra-ên thì Con Người đã đến.
Trò không hơn thầy, tớ cũng không hơn chủ. Trò bằng thầy và tớ bằng chủ cũng đủ rồi. Nếu họ gọi chủ nhà là quỷ Bê-ên-xê-bun, thì họ sẽ còn mắng nhiếc người nhà thậm tệ đến đâu nữa!”
Sợ Ai
(Lu 12:2-7)
“Vậy, các con đừng sợ chúng, vì không gì che giấu mà không bị phô bày ra, không gì bí mật mà không bị tiết lộ. Những gì Ta bảo các con trong bóng tối, hãy nói ra giữa ban ngày; những gì các con nghe được, hãy công bố trên sân thượng. Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn. Thà sợ Đấng có thể hủy diệt cả linh hồn lẫn thân thể nơi hỏa ngục. Có phải hai con chim sẻ chỉ bán được một đồng? Thế nhưng không một con nào rơi xuống đất ngoài ý Cha các con. Ngay cả tóc trên đầu các con cũng đã đếm rồi. Thế thì đừng sợ. Các con quý hơn những con chim sẻ nhiều.”
Xưng Nhận Chúa Cứu Thế
(Lu 12:8-9, 15-53; 14:26-27)
“Vì thế, ai xưng nhận Ta trước mặt người đời, chính Ta sẽ xưng nhận người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời. Còn ai chối Ta trước mặt người đời, chính Ta sẽ chối người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời.
Đừng nghĩ rằng Ta đến để đem hòa bình trên đất. Ta đến không phải để đem hòa bình nhưng đem gươm giáo. Vì Ta đến để phân rẽ, khiến con trai nghịch với cha, con gái với mẹ và nàng dâu cùng bà gia. Kẻ thù của người ta chính là người nhà mình.
Ai yêu cha mẹ hơn Ta, người ấy không xứng đáng cho Ta. Ai yêu con trai, con gái hơn Ta cũng không xứng đáng cho Ta. Ai không vác thập tự giá mình mà theo Ta cũng không xứng đáng cho Ta. Ai cố giữ sự sống mình thì sẽ mất, nhưng ai vì Ta hy sinh sự sống mình thì sẽ tìm lại được.”
Phần Thưởng
(Mác 9:41)
“Ai đón tiếp các con, tức là đón tiếp Ta. Ai đón tiếp Ta tức là đón tiếp Đấng sai Ta. Ai đón tiếp một tiên tri của Chúa vì người ấy là tiên tri, người ấy sẽ nhận phần thưởng của tiên tri. Ai đón tiếp một người công chính vì người ấy là công chính, thì sẽ nhận được phần thưởng của người công chính. Ai cho một trong những người bé mọn này chỉ một ly nước lạnh vì người đó là môn đệ Ta, thật, Ta bảo các con, người ấy sẽ không mất phần thưởng của mình đâu.”
Khi Đức Giê-su dặn bảo mười hai môn đệ xong, Ngài đi ra dạy dỗ và truyền giảng trong các thành phố của họ.
Các Sứ Giả Của Giăng Báp-tít
(Lu 7:18-35)
Giăng ở trong ngục nghe về các việc làm của Chúa Cứu Thế, bèn sai môn đệ mình đến hỏi Ngài: “Có phải Thầy là Đấng sẽ đến hay chúng tôi phải đợi Đấng khác?”
Đức Giê-su đáp: “Hãy đi nói cho Giăng những gì các anh em nghe và thấy. Người mù được thấy, kẻ què được đi, người phung được sạch, kẻ điếc được nghe, người chết sống lại và kẻ nghèo được nghe giảng Phúc Âm. Phước cho ai không vấp phạm vì Ta.”
Khi môn đệ Giăng ra về, Đức Giê-su bắt đầu phán với đám đông về Giăng: “Các con vào đồng hoang để xem gì? Có phải xem cây sậy bị gió lay không? Thế các con đi xem gì nữa? Người mặc nhung lụa gấm vóc ư? Người mặc nhung lụa gấm vóc thường ở trong cung vua. Thế các con đi xem gì nữa? Một vị tiên tri ư? Phải, Ta bảo các con, có một vị cao trọng hơn tiên tri nữa, đây là lời viết về người:
‘Này chính Ta sai sứ giả Ta đi trước mặt con;
Người sẽ dọn đường sẵn cho con.’11:10 Mal 3:1
Thật Ta bảo các con, giữa vòng những kẻ do đàn bà sinh ra không ai lớn hơn Giăng Báp-tít, nhưng người nhỏ nhất trong Nước Thiên Đàng còn lớn hơn ông ta. Từ ngày Giăng Báp-tít giảng dạy cho đến nay, Nước Thiên Đàng bị cưỡng ép dữ dội và những kẻ hung bạo muốn chiếm đoạt nước ấy. Vì tất cả tiên tri và Kinh Luật đã báo trước cho đến thời Giăng. Nếu các con muốn nhận biết, thì ông là hiện thân của tiên tri Ê-li, nhân vật phải đến. Ai có tai để nghe, hãy lắng nghe.
Ta sẽ ví thế hệ này với gì? Họ giống như trẻ con ngồi nơi phố chợ réo gọi nhau:
‘Bọn tao thổi sáo,
Mà sao bay không nhảy múa?
Bọn tao hát nhạc buồn
Mà sao bay không khóc lóc kêu than?’
Vì Giăng đã đến, kiêng ăn cữ rượu, thì người ta nói ‘ông bị quỷ ám.’ Con Người đến ăn uống, người ta lại bảo: ‘Ông ta ham ăn mê uống, say sưa, kết bạn với phường thu thuế và người tội lỗi.’ Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng việc làm.”
Dân Các Thành Phố Vô Tín
(Lu 10:13-15)
Sau đó, Đức Giê-su bắt đầu quở trách dân những thành đã chứng kiến rất nhiều phép lạ của Ngài, nhưng vẫn không ăn năn tội: “Khốn cho ngươi, thành Cô-ra-xin! Khốn cho ngươi, thành Bết-sai-đa! Vì nếu những phép lạ đã thực hiện nơi các ngươi được làm tại thành Ty-rơ và Si-đôn, thì họ đã mặc áo gai, rắc tro lên đầu, bày tỏ lòng ăn năn hối cải từ lâu rồi. Vậy nên Ta bảo các ngươi, đến ngày phán xét, hai thành Ty-rơ và Si-đôn sẽ bị phạt nhẹ hơn các ngươi. Còn ngươi, thành Ca-pha-na-um, ngươi không được nâng lên tận trời đâu, nhưng sẽ bị hạ xuống Âm Phủ. Vì nếu các phép lạ thực hiện nơi ngươi được làm tại thành Sô-đôm, thì nó vẫn còn đến ngày nay. Vậy nên Ta bảo các ngươi, đến ngày phán xét vùng Sô-đôm sẽ bị phạt nhẹ hơn các ngươi.”
Hãy Đến Với Ta Và Yên Nghỉ
(Lu 10:21-22)
Lúc ấy, Đức Giê-su cầu nguyện: “Thưa Cha, con cảm ơn Cha là Chúa tể trời đất, vì Cha đã giấu những điều này đối với những người khôn ngoan, thông thái, nhưng bày tỏ cho những kẻ bé mọn. Vâng, thưa Cha vì điều này đẹp ý Cha.
Cha Ta đã ban mọi sự cho Ta. Không ai biết Con ngoại trừ Cha, cũng không ai biết Cha ngoại trừ Con và những kẻ mà Con muốn bày tỏ cho họ.
Hỡi những kẻ mệt mỏi và nặng gánh ưu tư, hãy đến cùng Ta. Ta sẽ cho các con được yên nghỉ. Hãy mang ách của Ta và học theo Ta, thì tâm hồn các con sẽ tìm được yên nghỉ, vì Ta có lòng dịu hiền và khiêm tốn, vì ách Ta dễ chịu và gánh Ta nhẹ nhàng.”
Ngắt Bông Lúa Vào Ngày Sa-bát
(Mác 2:23-28; Lu 6:1-5)
Lúc ấy Đức Giê-su đi ngang qua một đồng lúa, vào ngày Sa-bát,12:1 Ngày Thứ Bẩy, ngày nghỉ các môn đệ Ngài đói, nên ngắt bông lúa ăn. Những người Pha-ri-si thấy vậy, nói với Ngài: “Coi kìa! Môn đệ của Thầy làm điều trái luật trong ngày Sa-bát.”
Nhưng Ngài đáp: “Các ông chưa đọc về việc làm của Đa-vít và những người theo ông khi họ bị đói sao? Thế nào Đa-vít đã vào nhà thờ Đức Chúa Trời và ăn bánh trưng bày trên bàn thờ,12:4 Ctd: bánh trần thiết mặc dầu ông và những người theo ông không được phép ăn, mà chỉ có các thầy tế lễ mới được phép ăn? Hay là các ông chưa đọc trong Kinh Luật rằng vào ngày Sa-bát, các thầy tế lễ vi phạm luật ngày Sa-bát12:5 vì họ đã làm trong ngày Sa-bát trong đền thờ nhưng vẫn vô tội sao? Ta cho các ông biết: Đấng cao trọng hơn cả đền thờ đang ở đây. Nếu các ông hiểu ý nghĩa của lời dạy: ‘Ta chuộng lòng thương xót hơn vật tế lễ!’12:7 Ôsê 6:6 thì các ông đã không lên án người vô tội. Vì Con Người là Chúa của ngày Sa-bát.”
Người Bị Liệt Tay
(Mác 3:1-6; Lu 6:6-11)
Từ đó Ngài đi vào một hội đường của người Do Thái. Ở đó có một người bị liệt bàn tay. Một số người hỏi Đức Giê-su để tìm dịp tố cáo Ngài: “Người ta được phép chữa bệnh trong ngày Sa-bát không?”
Ngài đáp: “Ai trong vòng các ông có một con chiên bị rơi xuống hố trong ngày Sa-bát mà không kéo nó lên sao? Người còn quý hơn chiên biết bao! Thế thì người ta có quyền làm điều lành trong ngày Sa-bát.”
Rồi Ngài phán cùng người ấy: “Hãy đưa tay ra!” Người ấy đưa tay ra, thì tay liệt được lành lặn như tay kia. Tuy nhiên, những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu giết Ngài.
Đức Giê-su biết thế, nên lánh khỏi chỗ đó. Có nhiều người theo Ngài và Ngài chữa lành tất cả những người bệnh. Nhưng Ngài dặn họ không nên nói cho ai biết về Ngài. Như thế để ứng nghiệm lời tiên tri I-sa đã chép:
“Đây là tôi tớ Ta đã chọn,
Người mà Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng;
Ta sẽ ban Thần Linh Ta trên Người
Và Người sẽ công bố công lý cho các dân ngoại quốc.
Người sẽ không cãi cọ hay la lối,
Cũng không ai nghe tiếng Người ngoài phố chợ.
Người sẽ không bẻ cây sậy sắp gãy,
Cũng không dập tắt ngọn đèn gần tàn,
Cho đến khi công lý được toàn thắng,
Và các dân ngoại quốc sẽ đặt hy vọng nơi Người.”12:21 Isa 42:1-4
Đức Giê-su Và Quỷ Bê-ên-xê-bun
(Mác 3:20-30; Lu 11:14-23)
Thế rồi, người ta đem đến cho Đức Giê-su một người bị quỷ ám, mù và câm. Ngài chữa cho người ấy thấy và nói được. Cả đám đông kinh ngạc nói rằng: “Đây có phải là con vua Đa-vít không?”
Nhưng các người Pha-ri-si nghe thế lại nói: “Người này không thể nào đuổi quỷ nếu không nhờ Bê-ên-xê-bun, thủ lãnh loài quỷ.”
Ngài biết ý tưởng họ, nên phán: “Nước nào tự chia rẽ sẽ bị hủy diệt. Thành nào hay nhà nào chia rẽ cũng không thể đứng vững. Nếu Sa-tan trừ Sa-tan, chúng nó chia rẽ lẫn nhau, làm thế nào nước nó đứng vững được? Nếu Ta nhờ Bê-ên-xê-bun đuổi quỷ, thì con cái các ông nhờ ai để đuổi quỷ? Vì thế, chúng sẽ là người đoán xét các ông. Nếu Ta nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời đuổi quỷ, thì Nước Đức Chúa Trời đã đến cùng các ông.
Hoặc là làm sao vào nhà một người mạnh để cướp của, mà trước hết lại không trói người mạnh ấy rồi mới cướp?
Ai không thuận với Ta là nghịch với Ta, ai không hiệp với Ta sẽ bị tan rã. Vì thế Ta bảo các ông: Mọi tội lỗi và lời phạm thượng đều được tha cho loài người, nhưng tội phạm thượng Đức Thánh Linh sẽ không được tha thứ. Nếu ai nói phạm Con Người, người ấy sẽ được tha; nhưng nếu ai nói phạm Đức Thánh Linh sẽ không được tha, cả đời này lẫn đời sau.”
Kết Quả
(Lu 6:43-45)
“Trồng cây lành thì được quả lành, trồng cây độc thì được quả độc. Nhờ xem quả mà biết cây. Hỡi loài rắn độc, làm thế nào các người ăn nói hiền lành khi chính các người độc ác? Vì lòng dạ có đầy tràn môi miệng mới nói ra. Người lành do thiện tâm tích lũy, làm lành. Kẻ ác do ác tâm tích lũy, làm ác. Nhưng Ta bảo các ngươi: Vào ngày phán xét mỗi người sẽ phải khai trình mọi lời nhảm nhí mình đã nói ra. Vì do lời nói, các ngươi được xưng là công chính và cũng do lời nói, các ngươi bị hình phạt.”
Xin Dấu Lạ
(Mác 8:11-12; Lu 11:29-32)
Bấy giờ, mấy giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si nói cùng Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng tôi muốn xem Thầy làm dấu lạ.”
Nhưng Ngài đáp cùng họ: “Dòng dõi gian ác bất trung này xin một dấu lạ, nhưng sẽ không được dấu lạ nào ngoại trừ dấu lạ của tiên tri Giô-na. Vì như Giô-na đã ở trong bụng cá ba ngày ba đêm, Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm. Trong ngày phán xét, người Ni-ni-ve sẽ đứng dậy, lên án dân này, vì họ đã ăn năn hối cải khi nghe Giô-na rao giảng, và này ở đây có Đấng cao trọng hơn Giô-na nữa. Trong ngày phán xét nữ hoàng nam phương cũng sẽ đứng dậy, lên án dân này, vì bà đã đến từ đầu cùng trái đất để nghe lời khôn ngoan của vua Sa-lô-môn, và này ở đây có Đấng vĩ đại hơn Sa-lô-môn.
Tà Linh Trở Về
(Lu 11:24-26)
Khi tà linh ra khỏi một người, nó rảo qua nơi khô khan tìm chỗ nghỉ ngơi, nhưng không được. Nó tự nhủ: ‘Ta hãy trở lại nhà cũ mình vừa ra khỏi.’ Khi trở về, nó thấy nhà trống, quét dọn sạch sẽ, ngăn nắp. Nó đi rủ thêm bảy quỷ khác dữ hơn về ở đó. Như vậy, tình trạng sau này của người ấy còn tệ hại hơn trước. Thế hệ gian ác này cũng sẽ như vậy.”
Mẹ Và Em Chúa
(Mác 3:31-35; Lu 8:19-21)
Khi Đức Giê-su còn đang dạy đám đông, mẹ và các em Ngài đến đứng ở ngoài, muốn nói chuyện với Ngài. Có người nói: “Thưa Thầy, mẹ và các em Thầy đứng ở ngoài, muốn nói chuyện với Thầy.”
Ngài trả lời: “Ai là mẹ Ta, ai là anh em Ta?” Ngài chỉ tay về phía các môn đệ bảo: “Đây là mẹ Ta và anh em Ta. Vì ai làm theo ý Cha Ta ở trên trời, người ấy là anh em, chị em và là mẹ Ta.”
Chuyện Ngụ Ngôn Về Người Gieo Giống
(Mác 4:1-20; Lu 8:4-15)
Cũng trong ngày đó Đức Giê-su rời khỏi nhà, ra ngồi bên bờ biển. Nhiều đoàn người đến với Ngài, đến nỗi Ngài phải xuống ngồi trên một chiếc thuyền, còn tất cả dân chúng đứng trên bờ. Ngài dùng ngụ ngôn dạy dỗ dân chúng nhiều điều. Ngài kể: “Một người kia đi ra gieo giống. Đang khi gieo giống, một số hạt rơi trên đường đi, chim đến ăn hết. Một số khác rơi nhằm chỗ có đá, không có nhiều đất nên mọc lên ngay vì đất không sâu. Nhưng khi mặt trời mọc lên, bị sém nắng và vì không có rễ nên chết khô. Một số khác rơi nhằm bụi gai, gai mọc lên làm lúa bị nghẹt. Nhưng một số rơi vào chỗ đất tốt nên kết quả, hạt ra một trăm, hạt ra sáu chục, hạt ra ba chục. Ai có tai, hãy lắng nghe.”
Các môn đệ đến hỏi Ngài: “Sao Thầy dùng ngụ ngôn để dạy dân chúng?”
Ngài đáp: “Vì các con được ban cho hiểu biết sự huyền nhiệm về Nước Thiên Đàng, nhưng họ thì không. Vì người có lại được cho thêm và đầy dẫy. Nhưng người không có, ngay cả điều họ có cũng bị cất đi. Lý do Ta kể chuyện ngụ ngôn vì họ nhìn nhưng không thấy, lắng tai mà chẳng nghe, chẳng hiểu được. Lời tiên tri I-sa nói về họ đã được ứng nghiệm:
‘Các ngươi cứ nghe nhưng không hiểu,
Cứ nhìn nhưng không thấy.
Vì lòng dân này đã chai lì,
Tai đã nặng,
Mắt nhắm kín,
Nếu không, mắt họ đã thấy
Tai đã nghe
Và tâm trí họ hiểu rõ,
Để quay trở lại và Ta sẽ chữa lành cho.’ ”13:15 Isa 6:9-10
“Nhưng phước cho các con có mắt thấy được, có tai nghe được. Vì thật, Ta bảo các con, nhiều tiên tri và người công chính mong ước được thấy những điều các con thấy, nghe lời các con nghe, mà không được.
Thế thì, các con hãy nghe ý nghĩa chuyện ngụ ngôn về người gieo giống. Tất cả những ai nghe đạo Nước Đức Chúa Trời mà không hiểu thì quỷ dữ đến cướp mất hạt giống đã gieo trong lòng họ, đây là hạt giống rơi xuống đường. Hạt giống rơi nhằm chỗ đất có đá chỉ về người nghe đạo liền vui mừng tiếp nhận, nhưng không đâm rễ trong lòng, chỉ tạm thời nên khi gặp khó khăn hay bị bắt bớ vì đạo, họ bỏ đạo ngay. Hạt giống rơi nhằm bụi gai chỉ về người nghe đạo nhưng lòng lo lắng về đời này, ham mê giàu sang, làm đạo chết nghẹt, không kết quả được. Hạt giống rơi nhằm đất tốt chỉ về người nghe, hiểu đạo và kết quả, một thành trăm, một thành sáu chục, một thành ba chục.”
Ngụ Ngôn Về Cỏ Lùng Lẫn Trong Lúa
Đức Giê-su kể cho họ một chuyện ngụ ngôn khác: “Nước Thiên Đàng ví như một người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. Nhưng đang khi mọi người ngủ, kẻ thù đến gieo cỏ lùng vào ruộng lúa của ông rồi bỏ đi. Thế là lúa lớn lên và kết hạt, nhưng đồng thời cỏ lùng cũng xuất hiện.
Đầy tớ của chủ nhà đến nói với người: ‘Thưa chủ, chủ không gieo giống lúa tốt trong ruộng sao? Tại sao lại có cỏ lùng mọc trong ruộng?’
Chủ trả lời: ‘Kẻ thù đã làm đấy.’ Các đầy tớ thưa: ‘Chủ muốn chúng tôi đi nhổ cỏ không?’
Chủ đáp: ‘Không nên, e rằng khi nhổ cỏ các anh sẽ nhổ cả gốc lúa đi chăng. Cứ để cả lúa lẫn cỏ mọc lên cho đến mùa gặt. Lúc ấy ta sẽ bảo thợ gặt nhổ cỏ trước, bó lại rồi đốt, sau đó sẽ gặt lúa đem trữ trong kho của ta.’ ”
Ngụ Ngôn Về Hạt Cải Và Men
(Mác 4:30-32; Lu 13:18-21)
Đức Giê-su kể cho họ một chuyện ngụ ngôn khác: “Nước Thiên Đàng ví như một hạt cải người ta gieo trong vườn. Hạt cải vốn nhỏ nhất trong tất cả các loại hạt nhưng khi lớn lại to hơn hết các loại rau khác, trở thành cây, chim trời đến làm tổ trên cành.”
Ngài cũng kể thêm một ngụ ngôn khác: “Nước Thiên Đàng ví như chất men một phụ nữ lấy trộn với ba thùng13:33 Một đơn vị đo lường dung tích khoảng 7l bột cho đến khi tất cả bột dậy lên.”
Mục Đích Của Ngụ Ngôn
(Mác 4:33-34)
Đức Giê-su dùng ngụ ngôn để dạy tất cả những điều này cho đám đông, không một điều gì Ngài dạy họ mà không dùng ngụ ngôn. Điều này để ứng nghiệm lời tiên tri rằng:
“Ta sẽ mở miệng dạy dỗ bằng ngụ ngôn.
Ta sẽ bày tỏ những điều bí ẩn từ khi sáng tạo thế giới.”13:35 Thi 78:2
Chúa Giải Thích Ngụ Ngôn Cỏ Lùng
Sau khi Đức Giê-su rời khỏi đám đông đi vào nhà, các môn đệ đến thưa: “Xin Thầy giải thích cho chúng con rõ ngụ ngôn cỏ lùng trong ruộng.”
Ngài phán: “Người gieo giống tốt là Con Người. Ruộng là thế gian, hạt giống tốt là con dân Nước Đức Chúa Trời, cỏ lùng là con cái quỷ vương. Kẻ thù gieo cỏ là quỷ dữ, mùa gặt là ngày tận thế, thợ gặt là thiên sứ.
Như cỏ bị nhổ và đốt trong lửa thế nào thì ngày tận thế cũng như thế. Con Người sẽ sai thiên sứ nhặt khỏi vương quốc Ngài tất cả những kẻ gây tội ác và những kẻ phạm pháp, rồi ném chúng vào lò lửa, là nơi đầy tiếng than khóc và rên xiết. Còn người công chính sẽ chiếu sáng như mặt trời trong nước của Cha họ. Ai có tai, hãy lắng nghe.”
Ngụ Ngôn Về Châu Báu
“Nước Thiên Đàng ví như kho châu báu chôn giấu trong ruộng. Có một người tìm thấy kho báu đó thì đem giấu. Quá mừng rỡ, người ấy đi bán hết gia tài mình để mua thửa ruộng đó.”
Ngụ Ngôn Về Ngọc Trai
“Nước Thiên Đàng cũng ví như một thương gia đi tìm ngọc trai quý. Khi tìm được viên ngọc quý giá, liền đi bán hết gia tài để mua viên ngọc ấy.
Ngụ Ngôn Về Chài Lưới
Nước Thiên Đàng cũng ví như lưới thả xuống biển bắt được đủ mọi loại cá. Khi đầy lưới, người ta kéo lên bờ, ngồi xuống lựa cá tốt bỏ vào thùng, còn cá xấu thì ném đi. Ngày tận thế cũng sẽ như vậy. Thiên sứ sẽ đến phân cách kẻ ác khỏi người công chính và ném kẻ ác vào lò lửa, nơi đó sẽ có than khóc và rên xiết.
Các con có hiểu được mọi điều đó không?” Họ thưa: “Dạ hiểu.”
Ngài bảo tiếp: “Vì vậy mỗi giáo sư Kinh Luật khi học làm môn đệ Nước Thiên Đàng thì giống như một người chủ nhà kia lấy ra khỏi kho tàng mình những bảo vật mới lẫn cũ.”
Chúa Về Quê
(Mác 6:1-6; Lu 4:16-30)
Đức Giê-su dạy xong các ngụ ngôn kia, Ngài rời khỏi chỗ đó. Về đến quê mình, Ngài dạy dỗ dân chúng trong hội đường khiến ai nghe cũng ngạc nhiên hỏi: “Nhờ đâu người này được thông sáng và làm nổi những việc quyền năng này? Người này không phải là con của ông thợ mộc sao? Mẹ người chẳng phải là bà Ma-ri và các em người là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn và Giu-đê hay sao? Và các em gái người chẳng phải tất cả đang ở giữa vòng chúng ta đây sao? Nhờ đâu người được mọi điều này?” Họ vấp phạm vì Ngài, song Đức Giê-su phán cùng họ: “Tiên tri được tôn trọng mọi nơi ngoại trừ tại quê hương và nhà mình.”
Ngài không làm nhiều việc quyền năng tại đó vì lòng vô tín của họ.
Giăng Báp-tít Qua Đời
(Mác 6:14-29; Lu 9:7-9)
Lúc ấy, Hê-rốt vua chư hầu,14:1 Nghĩa nguyên từ: Vua một phần tư của xứ nghe báo cáo về Đức Giê-su, thì bảo quần thần rằng: “Đây là Giăng Báp-tít sống lại, nên mới làm nổi những việc quyền năng này!”14:2 Nt: Do đó các việc quyền năng tác động trong nó
Vì Vua Hê-rốt đã bắt trói Giăng và bỏ tù về việc Hê-rô-đia, vợ của Phi-líp là em vua, bởi Giăng nói với vua: “Bệ hạ lấy nàng là không phải phép!” Dù muốn giết Giăng, nhưng vua sợ dân chúng, vì họ xem Giăng là tiên tri của Chúa.
Nhân sinh nhật Vua Hê-rốt, con gái của Hê-rô-đia trình diễn vũ khúc giữa bữa tiệc làm Hê-rốt say mê,14:6 Nt: hài lòng nên vua thề hứa cho cô gái bất cứ điều gì nàng xin. Được mẹ xúi bảo, nàng tâu: “Xin cho con cái đầu của Giăng Báp-tít để trên mâm!” Vua buồn, nhưng đã lỡ thề giữa nhiều quan khách dự tiệc, nên vua sai người chém đầu Giăng trong ngục. Họ đặt đầu người trên một cái mâm, đem đến đưa cho cô gái, rồi nàng mang đến cho mẹ. Các môn đệ của Giăng đến lãnh14:12 Lấy xác người đem an táng và đi báo tin cho Đức Giê-su.
Chúa Hóa Bánh Cho Năm Ngàn Người Ăn
(Mác 6:30-44; Lu 9:10-17; Gi 6:1-14)
Nghe tin ấy, Đức Giê-su rời đó xuống thuyền và đi riêng ra một nơi thanh vắng. Nghe vậy, đám đông từ các thành phố đi bộ theo Ngài. Vừa ra khỏi thuyền, thấy đám dân đông, Ngài động lòng thương xót và chữa lành những người bệnh.
Trời bắt đầu tối, các môn đệ đến gần thưa: “Chỗ này vắng vẻ, trời tối rồi, xin Thầy giải tán đám đông, để họ vào các làng mua thức ăn.”
Nhưng Đức Giê-su bảo họ không cần đi: “Chính các con hãy cho họ ăn.”
Các môn đệ đáp: “Ở đây chúng con chỉ có năm cái bánh và hai con cá.”
Ngài bảo: “Hãy đem bánh và cá đến cho Ta.” Sau khi truyền cho đám đông ngồi xuống bãi cỏ, Ngài lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời tạ ơn, và bẻ ra đưa cho môn đệ, để họ phân phát cho đám đông. Mọi người ăn no nê và họ lượm bánh vụn còn thừa được mười hai giỏ đầy. Số người ăn khoảng năm ngàn người, chưa kể đàn bà và trẻ con.
Đi Trên Mặt Nước
(Mác 6:45-56; Gi 6:15-21)
Đức Giê-su liền truyền cho các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước. Trong khi đó, Ngài giải tán đám đông. Sau khi giải tán đám đông, Ngài lên núi một mình để cầu nguyện. Tối đến, chỉ còn một mình Ngài ở đó. Lúc ấy, thuyền đã ra cách bờ khá xa và đang bị sóng đánh vì gió ngược.
Đến canh tư,14:25 Thời gian từ 3 đến 6 giờ sáng Ngài đi trên mặt biển đến với các môn đệ. Thấy người đi trên mặt biển các môn đệ sợ hãi, hốt hoảng la: “Ma kìa!”
Tức thì Đức Giê-su bảo: “Hãy an tâm! Chính Ta đây. Đừng sợ!”
Phê-rơ thưa với Ngài: “Lạy Chúa, nếu thật là Ngài, xin truyền cho con đi trên mặt nước đến cùng Ngài.”
Chúa đáp: “Hãy đến đây.” Phê-rơ liền bước ra khỏi thuyền, đi trên mặt nước đến với Đức Giê-su. Nhưng khi thấy gió thổi, ông sợ hãi, nên bắt đầu chìm xuống nước. Ông la lên: “Chúa ơi, cứu con!”
Lập tức Đức Giê-su đưa tay nắm lấy Phê-rơ, rồi bảo: “Sao ít đức tin thế! Sao con nghi ngờ?”
Khi họ lên thuyền, gió ngừng thổi. Các môn đệ ở trên thuyền quỳ lạy Chúa và thưa: “Thầy thật là Con Đức Chúa Trời.”
Qua bên kia biển rồi, Đức Giê-su và môn đệ lên bờ ở vùng Ghê-nê-sa-rết. Dân vùng đó nhận ra Ngài thì sai người loan báo khắp cả các miền xung quanh và họ đem tất cả người bệnh đến với Ngài. Họ xin Ngài cho phép chỉ sờ đến gấu áo Ngài mà thôi; và ai sờ đến Ngài đều được lành bệnh hoàn toàn.
Truyền Thống Cổ
(Mác 7:1-23)
Sau đó, những người Pha-ri-si và giáo sư Kinh Luật từ Giê-ru-sa-lem đến chất vấn Đức Giê-su: “Tại sao môn đệ của Thầy vi phạm truyền thống của người xưa, không rửa tay trước khi ăn?”
Ngài đáp: “Thế tại sao các ông vi phạm điều răn của Đức Chúa Trời đã truyền mà theo truyền thống của các ông? Vì Đức Chúa Trời phán: ‘Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi’ và ‘Ai mắng nhiếc cha mẹ sẽ bị xử tử.’ Nhưng các ông lại dạy: ‘Ai nói với cha mẹ rằng điều gì con có thể báo hiếu cha mẹ thì con đã dâng cho Chúa, và người ấy không cần báo hiếu cho cha mẹ nữa.’ Như thế các ông đã hủy bỏ Lời dạy của Đức Chúa Trời mà theo truyền thống của các ông. Hỡi những phường đạo đức giả, tiên tri I-sa nói rất đúng về các ông:
‘Dân này ngoài miệng tôn kính Ta,
Nhưng lòng xa cách Ta vô cùng.
Chúng thờ phượng Ta vô ích
Và dạy dỗ điều luật của loài người.’ ”15:9 Isa 29:13
Ngài gọi đám dân đông đến bảo: “Hãy nghe và hiểu: Không phải cái gì ăn vào miệng làm cho người ta ô uế, nhưng cái gì phát xuất từ miệng mới làm ô uế người ta.”
Sau đó, các môn đệ Ngài đến trình: “Thầy có biết rằng các người Pha-ri-si mích lòng khi nghe Thầy nói như thế không?”
Ngài đáp: “Cây nào Cha Ta trên trời không trồng sẽ bị nhổ. Để mặc họ, những kẻ dẫn đường đui mù. Nếu người mù dẫn người mù, thì cả hai sẽ ngã xuống hố.”
Phê-rơ thưa với Ngài: “Xin Thầy giải thích ngụ ngôn này cho chúng con.”
Ngài đáp: “Các con vẫn chưa hiểu sao? Các con không hiểu rằng cái gì vào miệng sẽ xuống dạ dày và thải ra ngoài sao? Nhưng điều gì miệng nói ra phát xuất từ trong lòng, điều đó mới làm ô uế người ta. Vì từ trong lòng sinh ra những tư tưởng gian ác, sát nhân, ngoại tình, gian dâm, trộm cắp, chứng gian, và phỉ báng. Những điều này mới làm người ta ô uế, nhưng ăn mà không rửa tay không làm người ta ô uế.”
Người Phụ Nữ Ca-na-an
(Mác 7:24-30; 8:1-10)
Đức Giê-su ra khỏi vùng đó, đi về các miền Ty-rơ và Si-đôn. Một người phụ nữ Ca-na-an từ vùng biên giới đến kêu xin: “Lạy Chúa, con vua Đa-vít, xin thương xót con vì con gái của con bị quỷ ám khốn khổ lắm.”
Nhưng Ngài không đáp lại một lời nào. Các môn đệ lại gần xin Ngài: “Xin thầy bảo người này về đi, vì người ấy cứ theo sau chúng ta kêu van mãi.”
Ngài trả lời: “Ta chỉ được phái đến cho những con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên mà thôi.”
Người đàn bà tiến đến quỳ xuống thưa: “Lạy Chúa, xin cứu giúp con!”
Nhưng Ngài đáp: “Không nên lấy bánh của con cái quăng cho chó con.”
Người đàn bà thưa: “Lạy Chúa, đúng vậy, nhưng chó con cũng được ăn bánh vụn từ bàn chủ rớt xuống.”
Đức Giê-su bảo người: “Này, ngươi có đức tin lớn thật! Sự việc phải xảy ra như ý ngươi muốn.” Ngay giờ đó, con gái của người ấy được chữa lành.
Chúa Hóa Bánh Ra Nhiều
Từ đó Đức Giê-su đi đến ven biển Ga-li-lê. Ngài lên ngồi trên đồi. Nhiều đoàn dân đông kéo đến, đem những người què quặt, tàn phế, đui mù, câm điếc và những kẻ bệnh hoạn khác đặt dưới chân Chúa; và Ngài chữa lành cho họ. Vì thế đoàn dân kinh ngạc khi thấy người câm nói được, kẻ tật nguyền được lành lặn, người què lại đi và kẻ mù thấy được, nên họ tôn vinh Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
Đức Giê-su gọi môn đệ đến bảo: “Ta cảm thương đoàn dân này vì đã ở với Ta ba ngày rồi mà không có gì ăn cả. Ta không nỡ tâm để họ đi về bụng đói, e bị xỉu dọc đường chăng.”
Các môn đệ thưa: “Nơi đồng hoang này tìm đâu ra đủ bánh cho đám đông như thế ăn no?”
Đức Giê-su hỏi: “Các con có bao nhiêu cái bánh?” Họ thưa: “Dạ có bảy cái và vài con cá.”
Ngài truyền cho đám đông ngồi xuống đất. Chúa lấy bảy cái bánh và mấy con cá, tạ ơn và bẻ ra trao cho các môn đệ để họ phân phát cho đám đông. Tất cả đều ăn no nê, số bánh vụn thu lại được bảy giỏ đầy. Số người ăn là bốn ngàn người, không kể đàn bà con nít. Sau khi truyền cho đám đông ra về, Ngài lên thuyền đi đến bờ cõi Ma-ga-đan.
Xin Điềm Lạ
(Mác 8:11-13; Lu 12:54-56)
Người Pha-ri-si và Sa-đu-sê đến xin Đức Giê-su cho họ xem một dấu lạ từ trời để thử Ngài.
Nhưng Ngài trả lời: “Khi chiều xuống các ông nói rằng: ‘Chiều ráng đỏ thì trời nắng.’16:2 Thời tiết tốt vì trời đỏ Vào buổi sáng sớm, các ông nói: ‘Sáng ráng đỏ thì trời mưa.’16:3 Trời mưa vì trời đỏ và u ám Các ông biết nhìn bầu trời để tiên đoán thời tiết, nhưng sao lại không biết phân biệt các dấu lạ của thời đại? Thế hệ gian ác và bất trung này tìm kiếm một dấu lạ, nhưng sẽ không được dấu lạ nào ngoại trừ dấu lạ của Giô-na.” Thế rồi Ngài lìa họ mà đi.
Men Người Pha-ri-si Và Sa-đu-sê
(Mác 8:14-21)
Khi qua bên kia bờ hồ, các môn đệ quên đem bánh theo. Đức Giê-su bảo: “Hãy cẩn thận, coi chừng men của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.”
Các môn đệ nói với nhau: “Tại chúng ta không đem bánh theo.”
Đức Giê-su biết thế và bảo: “Hỡi những kẻ ít đức tin! Sao lại nói với nhau rằng mình không đem theo bánh? Các con chưa hiểu sao? Các con không nhớ năm cái bánh cho năm ngàn người ăn sao? Các con thu được bao nhiêu giỏ bánh thừa? Hay bảy cái bánh cho bốn ngàn người ăn; các con thu được bao nhiêu giỏ bánh thừa? Sao các con không hiểu rằng Ta không nói về bánh? Hãy coi chừng men của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.” Lúc ấy các môn đệ mới hiểu rằng Ngài không bảo coi chừng về men làm bánh nhưng về sự dạy dỗ của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.
Phê-rơ Tuyên Xưng Đức Giê-su
(Mác 8:27-30; Lu 9:18-21)
Khi Đức Giê-su vào địa phận Sê-sa-rê Phi-líp, Ngài hỏi các môn đệ: “Theo như người ta nói thì Con Người là ai?”
Các môn đệ thưa: “Một số người nói Thầy là Giăng Báp-tít, một số khác nói là Ê-li, một số khác nói là Giê-rê-mi hay một tiên tri nào đó.”
Ngài hỏi các môn đệ: “Còn chính các con thì cho rằng Ta là ai?”
Si-môn Phê-rơ thưa: “Thầy là Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời hằng sống.”
Đức Giê-su phán: “Phước cho con, Si-môn con Giô-na! Vì không phải xác thịt và huyết bày tỏ cho con, mà chính Cha Ta ở trên trời.” Còn Ta, Ta bảo con: “Con là Phê-rơ, Ta sẽ xây dựng Hội Thánh Ta trên vầng đá này và các cửa Âm Phủ sẽ không thắng nổi hội đó. Ta sẽ cho con chìa khóa của Nước Thiên Đàng; bất cứ điều gì con buộc dưới đất, điều đó cũng sẽ được buộc ở trên trời; bất cứ điều gì con mở dưới đất, điều đó cũng sẽ được mở ở trên trời.” Sau đó Ngài truyền lệnh cho các môn đệ không được tiết lộ Ngài là Chúa Cứu Thế.
Đức Giê-su Báo Trước Về Sự Chết Và Sống Lại Của Ngài
(Mác 8:31–9:1; Lu 9:22-27)
Từ đó, Đức Giê-su bắt đầu bày tỏ cho các môn đệ biết rằng Ngài phải đi lên Giê-ru-sa-lem và phải chịu nhiều đau khổ bởi các trưởng lão, các thượng tế và các giáo sư Kinh Luật; Ngài phải bị giết, đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại.
Phê-rơ đem Ngài riêng ra và nói: “Chúa ơi, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Thầy sẽ không bị như thế đâu!”
Nhưng Đức Giê-su quay lại bảo Phê-rơ: “Hỡi Sa-tan, hãy lui ra sau Ta. Con làm cớ vấp phạm cho Ta, vì con không nghĩ đến việc của Đức Chúa Trời, mà chỉ nghĩ đến việc của loài người.”
Kế đó, Đức Giê-su phán với các môn đệ: “Nếu người nào muốn theo Ta, hãy từ bỏ chính mình, vác thập tự giá mình và theo Ta.16:24 Vào thời ấy, một người bị kết án tử hình phải vác cây thập tự của mình đến chỗ hành hình Vì hễ ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, nhưng ai vì Ta mà mất sự sống thì sẽ tìm lại được. Vì người nào dù được cả thế giới mà mất linh hồn mình, người ấy được ích gì? Hay có ai lấy gì để đánh đổi được linh hồn mình không? Vì Con Người sẽ trở lại trong vinh quang của Cha Ngài cùng với các thiên sứ. Bấy giờ, Ngài sẽ báo trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm. Thật, Ta bảo các con, một vài người đang đứng tại đây sẽ không chết trước khi thấy Con Người đến trong nước Ngài.”
Đức Giê-su Hóa Hình
(Mác 9:2-13; Lu 9:28-36)
Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem riêng Phê-rơ, Gia cơ và Giăng em người lên một ngọn núi cao. Ngài hóa hình trước mắt họ. Mặt Ngài chiếu sáng như mặt trời, áo Ngài trở nên trắng như ánh sáng. Kìa, họ thấy Môi-se và Ê-li xuất hiện nói chuyện với Ngài.
Phê-rơ thưa với Đức Giê-su: “Thưa Chúa, chúng ta ở đây thật tốt quá. Nếu Chúa muốn, con sẽ dựng tại đây ba trại, một cái cho Chúa, một cái cho Môi-se và một cái cho Ê-li.”
Khi Phê-rơ đang nói, một đám mây sáng rực che phủ họ. Kìa, từ đám mây có tiếng phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta hoàn toàn. Hãy nghe theo Người!”
Nghe thế, các môn đệ ngã sấp xuống đất, kinh hãi vô cùng. Đức Giê-su đến gần, vỗ vào họ và bảo: “Hãy đứng dậy, đừng sợ!” Khi ngước mắt nhìn lên, họ không thấy ai cả ngoại trừ Đức Giê-su.
Trên đường xuống núi, Đức Giê-su căn dặn các môn đệ: “Đừng nói với ai về điều các con thấy cho đến khi Con Người được sống lại từ cõi chết.”17:9 Nt: sống lại từ kẻ chết
Các môn đệ hỏi: “Vậy sao các giáo sư Kinh Luật lại nói rằng Ê-li phải đến trước?”
Ngài đáp: “Phải, Ê-li đến và sẽ phục hồi mọi sự. Nhưng Ta bảo các con: Ê-li đã đến rồi, nhưng người ta không nhận biết người và đã đối xử với người theo ý họ, Con Người cũng sẽ phải chịu khổ nạn bởi họ cách như thế.” Lúc ấy các môn đệ mới hiểu Ngài nói về Giăng Báp-tít.
Đức Giê-su Chữa Trị Em Bé Bị Quỷ Ám
(Mác 9:14-29; Lu 9:37-43)
Khi Đức Giê-su và môn đệ đến cùng đoàn dân đông, một người lại gần quỳ xuống xin: “Thưa Thầy, xin thương xót con trai tôi đang mắc bệnh kinh phong, đau đớn lắm; nhiều lần nó ngã vào lửa, lắm lúc lại ngã xuống nước. Tôi đã đưa nó đến cho môn đệ của Thầy nhưng họ không chữa trị nổi.”
Đức Giê-su đáp: “Ôi, dòng dõi vô tín và xấu xa! Ta phải ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta còn phải chịu đựng các ngươi bao lâu nữa? Hãy đem đứa trẻ đến đây cho Ta.” Đức Giê-su quở trách quỷ, nó liền xuất khỏi đứa trẻ và ngay lúc ấy đứa trẻ được khỏi bệnh.
Sau đó các môn đệ đến hỏi riêng Đức Giê-su: “Tại sao chúng con không đuổi quỷ ấy được?”
Ngài trả lời: “Tại các con ít đức tin, vì thật, Ta bảo các con, nếu các con có đức tin lớn bằng hạt cải, các con có thể bảo hòn núi này rằng: ‘Hãy dời qua bên kia.’ thì nó sẽ dời đi. Không có gì các con không làm được. Những loài quỷ này chỉ trừ được bằng sự cầu nguyện và kiêng ăn.”17:21 Một số bản cổ thêm câu này
Đức Giê-su Báo Trước Về Sự Chết Và Sống Lại Của Ngài
(Mác 9:30-32; Lu 9:43-45)
Khi các môn đệ họp lại với Đức Giê-su tại Ga-li-lê, Ngài phán: “Con Người sẽ bị nộp vào tay người ta. Họ sẽ giết chết Người, nhưng đến ngày thứ ba, Người sẽ được sống lại.” Các môn đệ lo buồn vô cùng.
Nộp Thuế Đền Thờ
Vừa vào đến thành Ca-pha-na-um, mấy người thâu thuế đền thờ đến hỏi Phê-rơ: “Thầy các anh không nộp thuế sao?”
Phê-rơ đáp: “Có chứ!” Khi vừa vào trong nhà Đức Giê-su hỏi Phê-rơ trước: “Si-môn, con nghĩ thế nào? Các vua thế gian thu thuế và nhận cống lễ từ ai? Từ con cái mình, hay từ người ngoài?”
Thưa: “Từ người ngoài.” Đức Giê-su phán: “Thế thì con cái được miễn thuế. Nhưng để khỏi gây cho họ vấp phạm, con hãy đi ra biển thả câu, bắt con cá đầu tiên, mở miệng nó ra, con sẽ thấy một đồng bạc, hãy đem đồng bạc đó đóng thuế cho Ta và cho con.”
Người Lớn Nhất Trong Nước Đức Chúa Trời
(Mác 9:33-37; Lu 9:46-48)
Lúc ấy các môn đệ đến hỏi Đức Giê-su: “Ai là người lớn nhất trong Nước Thiên Đàng?”
Gọi một đứa bé đến, Ngài để nó đứng giữa các môn đệ, và đáp: “Thật, Ta bảo các con, nếu các con không thay đổi và trở nên giống như con trẻ, các con không thể vào Nước Thiên Đàng được. Vì thế, ai khiêm nhường như đứa bé này, ấy là người lớn nhất trong Nước Thiên Đàng.
Và nếu ai nhân danh Ta tiếp một đứa bé như thế này tức là tiếp nhận Ta.”
Tội Gây Vấp Phạm
(Mác 9:42-48; Lu 17:1-2)
“Nhưng hễ ai gây cho một trong những người bé mọn đã tin Ta phạm tội, thì thà buộc cối đá vào cổ kẻ ấy và quăng xuống đáy biển còn hơn.
Khốn cho thế gian vì sự gây vấp phạm! Tất nhiên sự gây vấp phạm phải có, nhưng khốn cho ai là kẻ gây vấp phạm! Nếu tay hay chân con gây cho con phạm tội,18:8 Nt: vấp phạm hãy chặt và ném đi, thà con bị cụt tay hay què chân mà vào sự sống còn hơn là có đủ hai tay, hai chân mà bị ném vào lửa đời đời. Nếu mắt con gây cho con phạm tội, hãy móc mắt và ném đi, thà mù một mắt mà vào sự sống còn hơn là có đủ hai mắt mà bị quăng vào lửa hỏa ngục.”
Ngụ Ngôn Về Con Chiên Lạc
(Lu 15:3-7)
“Hãy cẩn thận đừng khinh dể một người nào trong những người bé mọn này; vì Ta bảo các con, các thiên sứ của chúng ở trên trời hằng thấy mặt Cha Ta ở trên trời. Vì Con Người đã đến để cứu kẻ hư mất.18:11 Có một số bản cổ có câu này
Các con nghĩ thế nào? Có người kia có một trăm con chiên, một con đi lạc mất; người đó không để chín mươi chín con kia lại trên đồi và đi kiếm con bị lạc sao? Khi kiếm được rồi, thật, Ta bảo các con, người đó vui mừng vì nó hơn là chín mươi chín con không bị lạc. Cũng thế, Cha các con ở trên trời không muốn một người nào trong những người bé mọn này bị hư mất.”
Cách Đối Xử Với Người Anh Em Phạm Tội
“Nếu có một anh em có lỗi với con, hãy đến gặp riêng người mà khuyên bảo. Nếu người nghe lời thì con được lại anh em. Nếu người không nghe, hãy đem một hai người theo với con đến gặp người, để nhờ lời của hai hay ba người làm chứng mà vấn đề được xác nhận.18:16 Phục 19:15 Nếu người vẫn không nghe họ, hãy trình với hội thánh; nếu người cũng không chịu vâng lời hội thánh, thì hãy coi người như người ngoại đạo hay kẻ thu thuế.
Thật, Ta bảo các con, bất cứ điều gì các con buộc ở dưới đất cũng sẽ được buộc ở trên trời, điều gì các con mở ở dưới đất, thì sẽ được mở ở trên trời.
Ta lại nói cùng các con, nếu hai người trong các con ở dưới đất thuận ý nhau mà cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Ta ở trên trời sẽ ban cho họ. Vì ở đâu có hai hay ba người nhân danh Ta họp nhau lại, Ta sẽ ở giữa họ.”
Người Đầy Tớ Không Tha Thứ
Lúc ấy, Phê-rơ đến hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, nếu anh em con phạm tội cùng con, con sẽ tha cho họ mấy lần? Đến bảy lần chăng?”
Đức Giê-su đáp: “Ta bảo cho con rõ, không phải đến bảy lần, mà là bảy mươi lần bảy.
Vì thế, Nước Thiên Đàng ví như vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ mình. Khi bắt đầu soát sổ, người ta đem đến cho vua một người mắc nợ mười ngàn ta-lâng bạc.18:24 Nt: Talent: 15 năm tiền công Vì người không có gì trả nợ, vua ra lệnh bán hắn cùng vợ con và tất cả tài sản để trả nợ.
Người đầy tớ quỳ xuống van lạy: ‘Xin ngài hoãn lại cho tôi, tôi sẽ trả hết.’ Vua động lòng thương xót, thả người đầy tớ ấy ra và tha hết nợ.
Người đầy tớ ấy đi ra thấy một người đầy tớ khác mắc nợ mình một trăm đồng đê-na-ri,18:28 Đê-na-ri: đơn vị tiền tệ La-mã trị giá một ngày công liền bắt lấy, nắm cổ đòi: ‘Hãy trả nợ đây!’
Người đầy tớ kia quỳ xuống năn nỉ: ‘Xin anh hoãn lại cho tôi, tôi sẽ trả hết.’
Nhưng người đầy tớ ấy không chịu, bắt anh đầy tớ kia bỏ tù cho đến khi trả hết nợ. Thấy thế, những đầy tớ khác rất buồn, họ đi báo cáo lại với vua mọi sự.
Vua gọi người đầy tớ ấy vào và phán: ‘Này đứa đầy tớ độc ác, vì ngươi van xin, nên Ta đã tha hết nợ cho ngươi, tại sao ngươi không thương xót đồng bạn như ta đã thương xót ngươi?’ Vua nổi giận, giao cho cai ngục tống giam người đầy tớ ấy cho đến khi trả hết nợ.
Cũng vậy, Cha Ta ở trên trời sẽ đối xử với các con như thế, nếu các con không có lòng tha thứ cho anh em mình.”
Chúa Giê-su Dạy Về Vấn Đề Ly Dị
(Mác 10:1-12)
Khi Đức Giê-su dạy xong những điều ấy, Ngài rời xứ Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Giô-đanh. Nhiều đoàn dân đông đi theo Ngài; ở đó Ngài chữa bệnh cho họ.
Những người Pha-ri-si đến hỏi để thử Ngài: “Thưa Thầy, một người có được phép ly dị vợ vì bất cứ lý do nào không?”
Ngài đáp: “Các ông chưa đọc Kinh Thánh rằng: ‘Từ ban đầu, Đấng Tạo Hóa tạo nên người nam và người nữ.’ ”19:4 Sáng 1:27 Ngài tiếp, “Vì vậy, người nam sẽ lìa cha mẹ để kết hợp với vợ mình, hai người sẽ trở nên một thân sao?19:5 Sáng 2:24 Thế thì, vợ chồng không còn là hai nữa, mà là một. Vậy những người Đức Chúa Trời đã phối hợp, thì loài người không được phân rẽ.”
Những người Pha-ri-si lại hỏi: “Thế tại sao Môi-se đã truyền: ‘Hãy trao cho vợ một tờ giấy ly dị rồi để nàng đi!’ ”
Ngài phán: “Vì lòng dạ các ông chai đá, nên Môi-se đã cho phép ly dị vợ, chớ từ ban đầu không có như thế. Ta nói cho các ông rõ: Trừ trường hợp vợ gian dâm, nếu ai ly dị vợ mà cưới người khác, người ấy phạm tội ngoại tình.”
Các môn đệ thưa: “Nếu chỉ có lý do đó để chồng bỏ vợ, thì thà đừng cưới vợ còn hơn.”
Nhưng Ngài đáp: “Không phải ai cũng nhận được điều này nhưng chỉ những người được Đức Chúa Trời ban ơn. Có những người hoạn từ khi lọt lòng mẹ, có người hoạn bởi người ta và cũng có người tự hoạn lấy vì Nước Thiên Đàng. Ai có thể nhận được gì, thì hãy nhận.”
Chúa Giê-su Ban Phước Cho Trẻ Con
(Mác 10:13-16; Lu 18:15-17)
Lúc đó, người ta đem trẻ con đến để Chúa đặt tay cầu nguyện, nhưng các môn đệ quở trách họ.
Đức Giê-su phán: “Cứ để con trẻ đến cùng Ta, đừng ngăn cản chúng, vì Nước Thiên Đàng dành cho những người giống như con trẻ.” Ngài đặt tay trên các em và rời khỏi nơi đó.
Người Giàu Có
(Mác 10:17-31; Lu 18:18-30)
Có một người đến hỏi Đức Giê-su: “Thưa thầy tôi phải làm điều thiện nào để được sự sống vĩnh phúc?”
Ngài đáp: “Tại sao anh hỏi Ta về việc thiện? Chỉ có một Đấng Toàn Thiện mà thôi. Nếu muốn được sự sống ấy hãy giữ các điều răn.”
Người đó lại hỏi: “Những điều răn nào?” Đức Giê-su đáp: “Đừng giết người, đừng ngoại tình, đừng trộm cắp, và đừng làm chứng dối. Hãy hiếu kính cha mẹ và yêu thương người lân cận như chính mình.”19:19 Xuất 20:12-16
Chàng thanh niên ấy thưa: “Tôi đã giữ tất cả những điều răn này, còn thiếu điều nào nữa?”
Đức Giê-su bảo: “Nếu anh muốn được toàn hảo, hãy đi bán hết tài sản, đem cho người nghèo, anh sẽ có kho tàng trên trời, và hãy đến theo Ta.”
Nghe nói thế, chàng thanh niên buồn rầu bỏ đi vì có rất nhiều tài sản.
Bấy giờ, Đức Giê-su phán cùng các môn đệ của Ngài: “Thật, Ta bảo các con, người giàu thật khó vào Nước Thiên Đàng. Ta cũng cho các con biết: Lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Đức Chúa Trời.”
Các môn đệ nghe thế vô cùng kinh ngạc, nên hỏi: “Thế thì ai có thể được cứu rỗi?”
Đức Giê-su nhìn các môn đệ phán: “Với loài người, việc này không ai làm nổi, nhưng với Đức Chúa Trời mọi việc đều được cả.”
Bấy giờ Phê-rơ lên tiếng thưa rằng: “Phần chúng con đã từ bỏ mọi sự để theo Thầy, chúng con sẽ được gì?”
Đức Giê-su phán cùng họ: “Thật, Ta bảo các con, trong kỳ tái tạo lại mọi sự, khi Con Người ngồi trên ngai vinh quang của Ngài, các con, những kẻ theo Ta, cũng sẽ ngồi trên mười hai ngai cai trị mười hai bộ tộc Y-sơ-ra-ên. Và ai từ bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, ruộng đất vì cớ danh ta sẽ được nhận gấp trăm lần hơn và thừa hưởng sự sống vĩnh phúc. Nhưng nhiều người đang đứng đầu sẽ trở nên cuối, và những người cuối trở nên đầu.”
Những Người Làm Trong Vườn Nho
“Vậy nên Nước Thiên Đàng ví như một điền chủ kia sáng sớm đi thuê người làm vườn nho cho mình. Khi đã thỏa thuận với họ về lương mỗi ngày một đồng đê-na-ri,20:2 Đê-na-ri: đơn vị tiền tệ La-mã trị giá một ngày công ông sai họ vào làm việc trong vườn nho mình.
Vào khoảng chín giờ sáng,20:3 Nt: giờ thứ ba người điền chủ lại ra chợ, thấy mấy người đứng không, Ông bảo họ: ‘Hãy vào làm việc trong vườn nho của tôi rồi tôi sẽ trả công xứng đáng cho các anh.’ Họ liền đi làm. Khoảng mười hai giờ trưa20:5 Nt: giờ thứ sáu và ba giờ chiều,20:5 Nt: giờ thứ chín điền chủ lại ra chợ và làm như vậy. Vào khoảng năm giờ chiều,20:6 Nt: giờ thứ mười một ông lại ra chợ, ông thấy mấy người đứng không, Ông bảo: ‘Tại sao các anh đứng không suốt ngày vậy?’
Họ đáp: ‘Vì không ai thuê chúng tôi cả.’ Điền chủ bảo: ‘Hãy đi vào vườn nho làm việc cho tôi.’
Đến chiều tối, ông bảo người quản lý: ‘Hãy gọi người làm vào trả lương cho họ, bắt đầu từ người thuê sau cùng đến người thuê đầu tiên.’
Những người được thuê lúc năm giờ chiều đến, mỗi người lãnh một đồng đê-na-ri. Khi những người được thuê trước hết đến, họ tưởng sẽ lãnh nhiều hơn, nhưng mỗi người cũng chỉ lãnh một đồng đê-na-ri. Họ vừa cầm tiền công vừa lằm bằm với điền chủ: ‘Những người được thuê sau cùng kia chỉ làm có một tiếng đồng hồ mà ông chủ cũng trả lương bằng chúng tôi là những người làm việc vất vả và dang nắng suốt ngày.’
Chủ trả lời một người trong số ấy: ‘Bạn ơi, tôi không bất công với anh đâu. Anh đã chẳng thỏa thuận với tôi một đồng đê-na-ri tiền công sao? Hãy nhận tiền công của anh mà về đi. Tôi muốn trả cho người đến sau cùng cũng bằng anh vậy. Tôi không có quyền dùng tài sản riêng tùy ý tôi sao? Hay anh ganh tị vì tôi tử tế sao?
Vậy những người cuối sẽ trở nên đầu, và những người đầu sẽ trở nên cuối.’ ”
Chúa Báo Trước Về Sự Chết Và Sống Lại Của Ngài
(Mác 10:32-34; Lu 18:31-34)
Trên đường lên Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đem riêng mười hai môn đệ ra và bảo: “Này, chúng ta lên Giê-ru-sa-lem rồi Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các giáo sư Kinh Luật và họ sẽ lên án tử hình Người. Họ sẽ nộp Người cho dân ngoại để chế nhạo, đánh đập và đóng đinh trên thập tự giá và đến ngày thứ ba Người sẽ sống lại.”
Lời Yêu Cầu Của Mẹ Gia-cơ Và Giăng
(Mác 10:35-45)
Bấy giờ bà Xê-bê-đê cùng với các con mình đến quỳ xin Đức Giê-su một điều.
Ngài hỏi: “Bà muốn gì?” Bà thưa: “Xin Thầy cho hai con trai tôi, một đứa ngồi bên phải, một đứa ngồi bên trái Thầy trong Nước của Thầy.”
Đức Giê-su đáp: “Các con không hiểu điều mình xin. Các con có thể uống chén mà Ta sắp uống không?” Họ thưa: “Dạ được.”
Ngài nói: “Các con sẽ uống chén của Ta, còn ngồi bên phải hoặc bên trái, Ta không cho được, địa vị này dành cho những người mà Cha Ta đã chuẩn bị.”
Nghe thế mười môn đệ kia giận hai anh em này. Đức Giê-su gọi các môn đệ lại bảo: “Các con biết rằng những kẻ cai trị ngoại quốc thống trị dân mình, những người quyền cao chức lớn lấy quyền hành trị dân. Nhưng trong vòng các con thì không nên như thế. Ai muốn làm lớn phải làm đầy tớ cho các con; ai muốn đứng đầu trong các con phải làm nô lệ cho các con. Cũng như vậy, Con Người không phải đến để được phục vụ nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình cứu chuộc nhiều người.”
Chúa Chữa Lành Hai Người Mù
(Mác 10:46-52; Lu 18:35-43)
Khi Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành Giê-ri-cô có một đoàn dân đông đi theo Ngài. Bấy giờ hai người mù ngồi bên đường nghe nói Đức Giê-su đi qua liền kêu lớn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
Đám đông rầy la hai người để họ im đi, nhưng họ lại càng kêu lớn hơn: “Lạy Chúa, con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng con!”
Đức Giê-su dừng lại, gọi họ đến và hỏi: “Các ngươi muốn Ta làm gì?”
Họ thưa: “Lạy Chúa, xin mở mắt cho chúng con được sáng.”
Đức Giê-su động lòng thương, sờ mắt họ; lập tức hai người thấy được và đi theo Ngài.
Chúa Vào Giê-ru-sa-lem
(Mác 11:1-11; Lu 19:28-40; Gi 12:12-19)
Đức Giê-su và các môn đệ đến gần thành Giê-ru-sa-lem, vào làng Bết-pha-giê trên núi Ô-liu. Bấy giờ Ngài phái hai môn đệ đi và bảo: “Hãy vào làng ở phía trước mặt, các con sẽ thấy ngay một con lừa mẹ bị buộc và một lừa con bên cạnh, hãy tháo dây và dẫn về đây cho Ta. Nếu có ai hỏi gì, các con hãy nói: ‘Chúa cần chúng.’ Người ấy sẽ để các con dẫn đi ngay.”
Việc này đã xảy ra để lời của đấng tiên tri được ứng nghiệm:
“Hãy nói cho con gái Si-ôn21:5 Isa 62:11 biết:
Kìa, Vua ngươi ngự đến cùng ngươi,
Khiêm nhu cưỡi trên lưng lừa,
Và lừa con, con của lừa mang ách.”21:5 Xa 9:9
Hai môn đệ đi và làm y như lời Ngài dặn bảo. Họ dẫn lừa mẹ và lừa con về, lấy áo mình trải trên lưng lừa và để Đức Giê-su cưỡi lên. Một đám rất đông dân chúng trải áo mình trên đường, những người khác chặt cành cây trải khắp lối đi. Cả đoàn dân trước sau đều hô to:
“Hô-sa-na,21:9 “Hô-sa-na” xin cứu chúng tôi ngay, nhưng câu này đã biến thành một lối tung hô Con Vua Đa-vít!
Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!21:9 Thi 118:26
Hô-sa-na tận chốn trời cao!”
Khi Đức Giê-su vào Giê-ru-sa-lem, cả thành phố náo động, hỏi nhau: “Người này là ai?”
Đám đông trả lời: “Đây là tiên tri Giê-su từ Na-xa-rét xứ Ga-li-lê.”
Chúa Dẹp Sạch Đền Thờ
(Mác 11:15-19; Lu 19:45-48; Gi 2:13-22)
Đức Giê-su vào trong đền thờ và đuổi hết những kẻ mua bán ra ngoài. Ngài lật đổ bàn của những người đổi tiền và lật đổ ghế của mấy kẻ bán bồ câu. Ngài phán cùng họ: “Kinh Thánh chép: ‘Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện nhưng các người biến thành sào huyệt trộm cướp.’ ”21:13 Isa 56:7
Có những người mù và què đến với Ngài trong đền thờ và Ngài chữa lành cho họ. Nhưng các thượng tế và giáo sư Kinh Luật thấy các việc diệu kỳ Ngài làm cũng như nghe những lời trẻ em reo lên trong đền thờ: “Hô-sa-na Con vua Đa-vít,” thì tức giận hỏi Ngài: “Ông có nghe chúng nó nói gì không?” Đức Giê-su trả lời: “Có, thế các ông chưa đọc lời Kinh Thánh: ‘Chúa đã được miệng trẻ thơ và em bé còn bú ca ngợi sao?’ ”21:16 Thi 8:2
Sau đó Ngài lìa họ, ra khỏi thành phố đến làng Bê-tha-ni và nghỉ đêm ở đó.
Chúa Quở Trách Cây Vả
(Mác 11:12-14, 20-24)
Sáng sớm hôm sau trên đường trở lại thành phố, Đức Giê-su đói. Khi thấy một cây vả ở bên đường, Ngài đến gần nhưng chỉ thấy toàn lá mà thôi; Ngài quở: “Mày sẽ không bao giờ ra trái nữa!” Lập tức cây vả khô héo.
Thấy thế các môn đệ ngạc nhiên hỏi: “Làm sao mà cây vả héo khô ngay như vậy?”
Đức Giê-su trả lời: “Thật, Ta bảo các con, nếu các con có đức tin và không nghi ngờ, thì chẳng những các con có thể làm cho cây vả khô như vậy, mà ngay cả khi bảo ngọn núi này hãy cất mình lên và quăng xuống biển thì cũng sẽ được. Bất cứ điều gì các con xin trong khi cầu nguyện với đức tin, các con sẽ nhận được.”
Thẩm Quyền Của Đức Giê-su
(Mác 11:27-33; Lu 20:1-8)
Đức Giê-su vào đền thờ; lúc Ngài đang giảng dạy, các thượng tế và trưởng lão trong dân chúng đến hỏi: “Ông lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này và ai cho ông quyền ấy?”
Đức Giê-su đáp: “Ta cũng sẽ hỏi các ông một câu, nếu các ông trả lời được Ta sẽ cho các ông biết Ta lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này. Phép báp-tem của Giăng từ đâu mà đến? Từ Trời hay từ người?” Họ thảo luận với nhau: “Nếu chúng ta nói từ Trời, ông ấy sẽ bảo mình: ‘Vậy sao các ông không tin Giăng?’ Nếu nói: ‘Từ loài người,’ chúng ta sợ dân chúng vì ai cũng cho rằng Giăng là một vị tiên tri.”
Vì thế họ trả lời: “Chúng tôi không biết.” Đức Giê-su đáp: “Ta cũng không nói cho các ông biết Ta lấy thẩm quyền nào mà làm những việc này.”
Ngụ Ngôn Về Hai Người Con
“Các ông nghĩ sao? Một người kia có hai con trai. Ông đến nói với người con thứ nhất: ‘Này con, hôm nay con hãy đi ra vườn nho làm việc.’
Nó thưa: ‘Con không muốn đi!’ Nhưng sau đó nó hối hận và lại đi.
Ông cũng đến bảo người con thứ hai như thế. Nó đáp: ‘Thưa cha, để con đi’, nhưng nó lại không đi.
Vậy trong hai đứa con đó, đứa nào đã làm theo ý cha?” Họ đáp: “Đứa thứ nhất.” Đức Giê-su phán: “Thật, Ta bảo các ông những người thu thuế và phường đĩ điếm sẽ vào nước Đức Chúa Trời trước các ông. Vì Giăng đã đến dạy các ông theo con đường công chính, nhưng các ông không tin người, còn những người thu thuế và phường đĩ điếm lại tin người. Chính các ông đã thấy rõ mà vẫn không chịu hối cải và tin theo người.”
Ngụ Ngôn Về Người Trồng Nho
(Mác 12:1-12; Lu 20:9-19)
“Các ông hãy nghe một ngụ ngôn khác: Một người điền chủ kia trồng một vườn nho, rào chung quanh, đào một hầm ép nho trong vườn và xây tháp canh. Sau đó ông khoán cho người làm công và đi xa. Gần đến mùa nho, chủ sai đầy tớ đến cùng những người làm công để thu hoa lợi.
Nhưng bọn người làm công bắt các đầy tớ, đánh đập đứa này, giết hại đứa kia, và ném đá đứa nọ. Chủ vườn lại sai một số đầy tớ khác đến đông hơn trước, nhưng chúng cũng đối xử với họ như vậy. Cuối cùng chủ sai chính con trai mình đến, vì nghĩ rằng: ‘chúng sẽ kính trọng con ta.’
Nhưng khi thấy con trai chủ, bọn người làm công bàn với nhau: Đây là con thừa tự, ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài nó. Chúng bắt người con ấy, ném ra ngoài vườn nho và giết đi.
Vậy khi điền chủ đến, ông sẽ đối xử với bọn người làm công kia thế nào?”
Họ đáp: “Chủ sẽ thẳng tay tiêu diệt bọn hung ác kia và giao vườn cho những người làm công khác để nộp hoa lợi đúng mùa.”
Đức Giê-su phán cùng họ: “Các ông chưa từng đọc trong Kinh Thánh sao?
‘Viên đá đã bị thợ nề loại bỏ
Lại trở thành phiến đá đầu góc nhà.
Chúa đã làm điều này,
Và là việc kỳ diệu trước mắt chúng ta.’21:42 Thi 118:22-23
Vì vậy Ta bảo các ông: Nước Đức Chúa Trời sẽ được cất khỏi các ông và ban cho một dân tộc khác là dân sẽ đem lại hoa lợi. Ai ngã trên đá này sẽ bị tan nát, còn khi đá rơi trên ai, nó sẽ nghiền nát kẻ ấy thành cát bụi.”
Khi các thượng tế và người Pha-ri-si nghe những ngụ ngôn ấy, họ hiểu Ngài nói về chính mình, nên họ tìm cách bắt Đức Giê-su; tuy nhiên họ sợ đám đông vì dân chúng nhìn nhận Ngài là một tiên tri.
Ngụ Ngôn Về Tiệc Cưới
(Lu 14:15-24)
Đức Giê-su lại dùng ngụ ngôn dạy họ: “Nước Thiên Đàng ví như một vua kia làm tiệc cưới cho con mình. Vua sai đầy tớ đi nhắc khách được mời dự tiệc nhưng họ không chịu đến.
Vua lại sai các đầy tớ khác và dặn: ‘Hãy thưa với khách được mời rằng tiệc đã chuẩn bị xong, bò và bê mập đã làm thịt rồi, tiệc đã sẵn sàng, xin mời đến dự.’
Nhưng khách không lưu ý họ cứ bỏ đi, người đi thăm ruộng, kẻ lo việc buôn bán, những kẻ khác bắt đầy tớ của vua đánh đập, và giết đi. Nhà vua nổi giận, sai quân lính đến hủy diệt những kẻ sát nhân và đốt phá thành phố của họ.
Thế rồi vua bảo các đầy tớ: ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng nhưng khách được mời không xứng đáng dự tiệc. Vậy hãy đi ra các ngã đường, mời bất cứ ai các ngươi gặp vào dự tiệc.’ Đầy tớ đi ra các đường phố gặp ai cũng mời, kẻ xấu cũng như người tốt, vào ngồi đầy phòng tiệc cưới.
Nhưng khi vào xem khách dự tiệc, vua chợt thấy một người không mặc lễ phục.22:11 Nt: lễ phục dành cho tiệc cưới Vua bảo người ấy: ‘Anh kia, sao anh không mặc lễ phục mà vào đây được?’ Anh ta không trả lời được.
Kế đó, vua truyền bảo đầy tớ: ‘Hãy trói chân tay hắn lại, ném ra nơi tối tăm là nơi có than khóc và rên xiết.’
Vì nhiều người được gọi, nhưng ít người được chọn.”
Vấn Đề Đóng Thuế
(Mác 12:13-17; Lu 20:20-26)
Bấy giờ những người Pha-ri-si đi ra bàn mưu làm thế nào để gài bẫy lời Đức Giê-su nói. Họ sai môn đệ của mình cùng với một số người thuộc đảng Hê-rốt đến hỏi Ngài: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật, dạy dỗ đường lối Đức Chúa Trời một cách trung thực, không vị nể ai, vì Thầy không thiên vị người nào.22:16 Không nhìn xem bề ngoài, địa vị của con người Xin cho chúng tôi biết: ‘Thầy nghĩ thế nào? Có nên nộp thuế cho Sê-sa22:17 Sê-sa: Hoàng Đế La-mã hay không?’ ”
Biết ác ý của họ, Đức Giê-su bảo: “Hỡi những kẻ đạo đức giả, sao lại thử Ta? Hãy đưa cho Ta xem đồng tiền đóng thuế.” Họ đem cho Ngài một đồng tiền.22:19 Đê-na-ri: đồng tiền giá trị một ngày công Ngài hỏi họ: “Hình và hiệu này là của ai?”
Chúng trả lời: “Của Sê-sa.” Ngài bèn phán: “Vậy, những gì của Sê-sa hãy trả cho Sê-sa, những gì của Đức Chúa Trời hãy trả cho Đức Chúa Trời.”
Nghe Ngài nói thế, họ rất ngạc nhiên và bỏ đi.
Câu Hỏi Về Sự Sống Lại
(Mác 12:18-27; Lu 20:27-40)
Cũng trong ngày ấy, những người Sa-đu-sê, là người nói rằng không có sự sống lại, đến hỏi Đức Giê-su: “Thưa Thầy, Môi-se dạy: ‘Nếu ai chết mà không có con thì em người ấy sẽ lấy vợ góa của anh để có con nối dõi cho anh.’ Bây giờ giữa chúng tôi, có bảy anh em nọ. Người anh cả lấy vợ, rồi chết, không có con nên để vợ lại cho em kế. Người thứ hai, thứ ba cho đến người thứ bảy cũng vậy. Sau cùng người đàn bà cũng chết. Vậy vào ngày sống lại, người đàn bà ấy là vợ của ai trong bảy anh em? Vì tất cả đều đã lấy người ấy?”
Đức Giê-su đáp: “Các ông đã lầm, không hiểu Kinh Thánh cũng như quyền năng của Đức Chúa Trời. Vì trong ngày sống lại, người ta sẽ không cưới vợ, gả chồng nhưng sẽ như thiên sứ trên trời. Còn về việc sống lại của người chết, các ông chưa đọc lời Đức Chúa Trời phán sao? Ta là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham,22:32 Xem Xuất 3:6 Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp.22:32 Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp là tổ tiên người Do Thái Ngài không phải là Đức Chúa Trời của người chết mà là của người sống.”
Khi nghe Đức Giê-su giải đáp, đám đông rất kinh ngạc về những điều Ngài dạy dỗ.
Điều Răn Trọng Đại
(Mác 12:28-34; Lu 10:25-28)
Người Pha-ri-si nghe Đức Giê-su đã làm cho người Sa-đu-sê không trả lời được, họ tụ họp với nhau; một giáo sư Kinh Luật trong nhóm ấy hỏi để thử Ngài: “Thưa Thầy, trong Kinh Luật22:36 Các luật lệ trong Do Thái Giáo điều răn nào quan trọng nhất?”
Đức Giê-su đáp: “Hãy hết lòng, hết linh hồn, hết lý trí yêu kính Chúa là Đức Chúa Trời ngươi.22:37 Phục 6:5 Đó là điều răn thứ nhất và quan trọng nhất. Còn điều răn thứ hai cũng như thế: ‘Hãy yêu thương người khác22:39 Nt: Người lân cận như chính mình.’22:39 Lê 19:18 Tất cả Kinh Luật và Kinh Tiên Tri đều dựa vào hai điều răn này.”
Câu Hỏi Về Con Vua Đa-vít
(Mác 12:35-37; Lu 20:41-44)
Khi những người Pha-ri-si đang tụ họp với nhau, Đức Giê-su hỏi họ: “Các ông nghĩ thế nào về Chúa Cứu Thế? Ngài thuộc dòng dõi của ai?” Họ đáp: “Dòng dõi Vua Đa-vít.”
Ngài lại hỏi: “Thế tại sao Vua Đa-vít được Đức Thánh Linh soi dẫn, gọi Ngài là ‘Chúa?’ ” Vua nói:
“Chúa phán cùng Chúa tôi:
Hãy ngự bên phải ta,
Cho đến khi ta đặt kẻ thù con
Dưới chân con.22:44 Thi 110:1
Vậy nếu vua Đa-vít gọi Ngài là ‘Chúa’ thì Ngài là con vua ấy sao được?” Không ai đáp được một lời, và từ ngày ấy chẳng ai dám hỏi Ngài nữa.
Chúa Khiển Trách Người Pha-ri-si Và Các Giáo Sư Kinh Luật
(Mác 12:38-40; Lu 11:39-44, 46-52; 20:45-47)
Bấy giờ Đức Giê-su phán dạy đoàn dân đông và các môn đệ Ngài: “Các giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si ngồi trên ghế giáo huấn của Môi-se.23:2 Nghĩa là có thẩm quyền giải nghĩa Kinh Luật và dạy dỗ như Môi-se Vậy hãy làm và giữ tất cả những gì họ dạy nhưng đừng hành động như họ vì họ nói mà không làm. Họ buộc những gánh nặng quá sức trên vai người khác, nhưng chính mình thì không muốn động đến một ngón tay.
Họ làm mọi điều cốt để người ta thấy vì vậy mà họ làm thẻ bài23:5 Nt: các hộp da nhỏ đựng các câu Kinh Thánh đeo trên trán hoặc cánh tay khi cầu nguyện. Xuất 13:1-16; Phục 6:4-9; 11:13-20 mình cho to và kết tua áo lễ cho dài. Họ thích ăn trên ngồi trước nơi bàn tiệc hay trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi giữa phố chợ và gọi mình là thầy.23:7 Nt: Rabbi, đại sư
Nhưng các con đừng để người ta gọi mình là thầy vì các con chỉ có một Thầy còn tất cả đều là anh em. Và đừng gọi ai dưới đất là cha của các con. Vì các con chỉ có một Cha trên trời. Cũng đừng chịu cho ai gọi mình là người lãnh đạo vì các con chỉ có một vị lãnh đạo là Chúa Cứu Thế. Còn giữa vòng các con, ai là người lớn nhất sẽ làm đầy tớ cho các con. Ai tự tôn cao sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống thì được tôn cao.
Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông đóng cửa Nước Thiên Đàng trước mặt người ta. Chính các ông đã không vào mà ai muốn vào các ông cũng không cho.” Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là kẻ đạo đức giả, Các ông ăn nuốt nhà cửa của đàn bà góa nhưng lại giả vờ cầu nguyện thật lâu cho người ta thấy, vì thế các ông sẽ bị hình phạt nặng nề hơn.23:14 Có mấy bản cổ thêm câu này
“Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông vượt biển băng ngàn để chinh phục một người theo đạo, khi được rồi thì các ông làm cho kẻ ấy trở thành con của hỏa ngục23:15 Ngươi đáng bị hình phạt nơi hỏa ngục gấp đôi các ông.
Khốn cho các ông, những người dẫn đường mù lòa! Các ông dạy: ‘Nếu ai chỉ thánh điện mà thề, lời thề ấy không giá trị, nhưng ai chỉ vàng trong thánh điện mà thề, người ấy phải giữ lời thề.’ Hỡi những kẻ dại dột và mù lòa! Vàng hay thánh điện làm cho vàng nên thánh, cái nào trọng hơn? Các ông cũng dạy: ‘Nếu ai chỉ bàn thờ mà thề, lời thề ấy không giá trị, nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, người ấy phải giữ lời thề.’ Hỡi những kẻ mù lòa! Lễ vật hay bàn thờ làm cho lễ vật nên thánh, cái nào trọng hơn? Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề là chỉ cả bàn thờ lẫn tất cả lễ vật trên bàn thờ mà thề. Ai chỉ thánh điện mà thề là chỉ cả thánh điện lẫn Đấng ngự trong thánh điện mà thề. Ai chỉ trời mà thề là lấy ngai Đức Chúa Trời và Đấng ngự trên ngai ấy mà thề.
Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si, là những kẻ đạo đức giả! Vì các ông dâng một phần mười bạc hà, hồi hương và rau cần nhưng các ông bỏ những điều quan trọng hơn trong Kinh Luật là công bằng, lòng thương xót và trung tín. Những điều này các ông phải thực hành nhưng cũng không được bỏ các điều kia. Hỡi những kẻ dẫn đường mù lòa, các ông lọc con ruồi mà lại nuốt con lạc đà.
Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Các ông rửa bên ngoài bát đĩa mà bên trong đầy sự tham lam và quá độ. Hỡi người Pha-ri-si mù lòa! Trước hết hãy rửa bên trong chén đĩa để bên ngoài cũng được sạch luôn.
Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si là những kẻ đạo đức giả! Vì các ông giống như những mồ mả tô trắng, bề ngoài có vẻ đẹp đẽ nhưng bên trong thì đầy những hài cốt và mọi thứ dơ bẩn. Các ông là thế, bề ngoài có vẻ công chính trước mặt người ta, nhưng bên trong thì toàn là đạo đức giả và vô đạo.
Khốn cho các ông, những giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si, là kẻ đạo đức giả! Vì các ông xây mồ cho những tiên tri và dựng bia cho những người công chính. Các ông nói rằng: ‘Nếu sống vào thời tổ phụ thì chúng tôi đã không thông đồng làm đổ máu các tiên tri.’ Như thế chính các ông tự chứng thực rằng mình là con cháu của những kẻ đã giết các tiên tri. Vậy hãy làm cho ứng nghiệm23:32 Nt: làm cho đầy cái đầu những điều tổ phụ các ông đã làm.
Hỡi loài rắn hổ mang, dòng dõi rắn độc kia! Làm thế nào các ông tránh khỏi hình phạt hỏa ngục được? Vì thế, Ta sai các tiên tri, những người khôn ngoan và các giáo sư Kinh Luật đến cùng các ông. Có người sẽ bị các ông giết và đóng đinh, có người sẽ bị các ông đánh đập trong hội đường và lùng bắt từ thành này qua thành khác. Vậy tất cả máu vô tội đã chảy ra trên đất đổ lên các ông, từ máu A-bên là người công chính đến máu Xa-cha-ri, con của Ba-ra-chi mà các ông đã giết khoảng giữa thánh điện và bàn thờ. Thật, Ta bảo các ông, tất cả những điều này sẽ đến trên thế hệ này.”
Lời Than Về Giê-ru-sa-lem
(Lu 13:34-35)
“Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các tiên tri và ném đá các sứ giả Ta sai đến cùng ngươi. Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi như gà mẹ gom con lại dưới cánh mình nhưng các ngươi không chịu. Rồi đây nhà các ngươi sẽ bị bỏ hoang. Vì Ta bảo các ngươi, từ nay các ngươi sẽ không thấy Ta nữa cho đến khi các ngươi nói: ‘Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến.’ ”
Chúa Phán Về Việc Thành Giê-ru-sa-lem Sẽ Bị Hủy Phá
(Mác 13:1-2; Lu 21:5-6)
Khi Đức Giê-su vừa rời khỏi đền thờ, các môn đệ đến chỉ cho Ngài xem các công trình kiến trúc đền thờ. Ngài bảo: “Các con có nhìn thấy tất cả các công trình đó không? Thật, Ta bảo các con, rồi đây sẽ không còn một khối đá nào chồng trên khối đá khác mà không bị đổ xuống.”
Hoạn Nạn
(Mác 13:3-13; Lu 21:7-19)
Khi Đức Giê-su đang ngồi trên núi Ô-liu, các môn đệ đến gặp và hỏi riêng Ngài: “Xin Thầy nói cho chúng con biết khi nào những điều này sẽ xảy ra và có dấu hiệu gì báo trước ngày Thầy quang lâm và kỳ tận thế?”
Đức Giê-su đáp: “Hãy thận trọng đừng để ai dẫn dụ các con lạc lối. Vì nhiều người sẽ mạo danh Thầy mà đến, tự xưng: ‘Ta là Chúa Cứu Thế’ và lừa gạt nhiều người. Các con sẽ nghe về chiến tranh và tin đồn về chiến tranh. Hãy coi chừng, đừng bối rối, những việc ấy phải xảy đến nhưng chưa phải là tận thế đâu. Dân này sẽ nổi dậy chống nghịch dân khác, nước nọ chống lại nước kia, có đói kém và động đất tại nhiều nơi. Tất cả những điều này chỉ là khởi đầu cơn đau chuyển bụng.
Bấy giờ người ta sẽ hành hạ và sẽ giết các con và vì cớ danh Ta mà các con sẽ bị mọi dân ghét bỏ. Lúc đó nhiều người sẽ sa ngã, phản bội và thù ghét nhau. Nhiều tiên tri giả sẽ nổi lên và lừa gạt nhiều người. Vì sự gian ác sẽ gia tăng nên tình yêu thương của nhiều người cũng phai nhạt dần. Nhưng ai kiên trì chịu đựng cho đến cùng sẽ được cứu rỗi. Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời sẽ được truyền giảng khắp thế giới để làm chứng cho muôn dân, bấy giờ tận thế sẽ đến.”
Cơn Đại Nạn
(Mác 13:14-23; Lu 21:20-24)
“Cho nên khi các con thấy sự gớm ghiếc hoang tàn trong Nơi Thánh mà lời tiên tri Đa-ni-ên đã nói đến24:15 Đa 9:27; 11:31; 12:11—ai đọc phải hiểu lấy— lúc bấy giờ ai ở trong xứ Giu-đê hãy trốn lên núi; ai ở trên sân thượng đừng xuống lấy đồ đạc ra khỏi nhà; ai ở ngoài ruộng chớ trở về lấy áo choàng. Trong những ngày ấy, khốn thay cho phụ nữ có thai hay có con còn bú. Hãy cầu nguyện để các con khỏi phải chạy trốn vào mùa đông hay nhằm ngày Sa-bát. Vì bấy giờ sẽ có hoạn nạn lớn đến nỗi từ khi tạo dựng trời đất đến nay chưa từng có như vậy, và sau này cũng sẽ không bao giờ có nữa. Và nếu số những ngày ấy không giảm bớt thì không ai sống sót nổi, nhưng vì những người được chọn, các ngày ấy sẽ được giảm xuống. Lúc đó nếu ai nói với các con: ‘Này, Chúa Cứu Thế đang ở đây’ hay ‘ở đó,’ các con đừng tin. Vì các Chúa Cứu Thế giả và tiên tri giả sẽ xuất hiện làm nhiều dấu lạ, phép mầu lớn để lừa dối và nếu có thể được, họ lừa gạt ngay cả những người được chọn. Này, Thầy đã báo trước cho các con.
Vậy nếu người ta bảo các con: ‘Kìa, Ngài đang ở ngoài đồng hoang,’ thì đừng đi ra đó; hoặc: ‘Này, Ngài đang ẩn trong phòng kín’ thì đừng tin. Vì như tia chớp phát ra từ phương đông lòe sáng đến tận phương tây thể nào, thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. Xác chết ở đâu, diều hâu bâu lại đó.”
Con Người Quang Lâm
(Mác 13:24-27; Lu 21:25-28)
“Ngay sau những ngày hoạn nạn đó,
Mặt trời trở nên tối tăm,
Mặt trăng không còn chiếu sáng,
Các ngôi sao từ trời sa xuống
Và quyền năng trên các từng trời rúng động.24:29 Isa 13:10; 34:4
Bấy giờ điềm của Con Người sẽ xuất hiện trên bầu trời; tất cả các dân tộc trên đất sẽ than khóc khi thấy Con Người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà đến. Ngài sẽ sai các thiên sứ thổi kèn vang dội, tập họp những người được chọn khắp bốn phương,24:31 Nt: bốn gió từ chân trời này đến chân trời kia.”
Bài Học Cây Vả
(Mác 13:28-31; Lu 21:29-33)
“Hãy học bài học24:32 Nt: ngụ ngôn từ cây vả: Khi cành vừa đâm chồi nẩy lộc,24:32 Cành cây trở nên mềm và nẩy lộc các con biết rằng mùa hạ đã gần đến. Cũng vậy, khi thấy tất cả những điều ấy, các con biết rằng Con Người đang ở gần ngay trước cửa. Thật, Ta bảo các con: Thế hệ này sẽ không qua đi cho đến khi tất cả những việc kia xảy đến. Trời đất sẽ qua đi nhưng những lời Ta phán chẳng bao giờ qua đi.”
Không Ai Biết Ngày Và Giờ Chúa Trở Lại
(Mác 13:32-37; Lu 17:26-30, 34-36)
“Còn về ngày và giờ đó, không một ai biết cả, ngay các thiên sứ trên trời hay Đức Con cũng vậy; chỉ một mình Cha biết thôi. Như thời Nô-ê thể nào thì sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như vậy. Vì như những ngày trước cơn nước lụt, người ta vẫn ăn uống, cưới gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu. Người ta không biết gì hết cho tới khi nước lụt đến, cuốn đi tất cả. Sự quang lâm của Con Người cũng sẽ như thế. Lúc đó, hai người đàn ông ở ngoài đồng, một người được đem đi, một người bị bỏ lại. Hai người đàn bà đang xay cối, một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
Vậy hãy tỉnh thức, vì các con không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. Hãy biết rằng nếu chủ nhà đã biết canh nào kẻ trộm đến, họ sẽ thức canh và không để cho nhà mình bị trộm khoét vách. Vì thế, các con phải sẵn sàng vì Con Người sẽ đến vào giờ các con không ngờ.
Ai là đầy tớ trung tín và khôn sáng được chủ giao phó cai quản cả nhà để cho gia nhân ăn uống chu đáo,24:45 Nt: đúng giờ giấc phước cho đầy tớ đó khi chủ về thấy làm như vậy. Thật, Ta bảo các con, chủ sẽ giao phó cho đầy tớ ấy cai quản toàn thể gia sản mình. Nhưng nếu người đầy tớ đó gian ác vì nghĩ thầm trong lòng rằng chủ mình sẽ về trễ; nó bắt đầu đánh đập các đầy tớ khác, ăn chơi với những phường say sưa. Chủ sẽ đến trong ngày nó không ngờ, vào giờ nó không hay biết, và trừng phạt nó nặng nề.24:51 Nt: bị xử lăng trì Chủ sẽ phó nó chung số phận với những kẻ đạo đức giả ở nơi sẽ có than khóc và rên xiết.”24:51 Nt: khóc lóc và nghiến răng
Ngụ Ngôn Về Mười Trinh Nữ
“Bấy giờ Nước Thiên Đàng sẽ ví như mười trinh nữ cầm đèn đi đón chàng rể. Trong số đó có năm cô dại, năm cô khôn. Các cô dại đem đèn nhưng không mang theo dầu. Mấy cô khôn đem bình dầu theo đèn của mình. Vì chàng rể đến muộn nên tất cả các cô buồn ngủ rồi ngủ thiếp đi.
Đến nửa đêm có tiếng gọi lớn: ‘Chàng rể đến kìa, hãy ra tiếp đón!’
Các trinh nữ đều thức dậy, khêu đèn lên cho sáng. Các cô dại nói với mấy cô khôn: ‘Xin các chị chia cho chúng em một ít dầu vì đèn chúng em sắp tắt.’
Mấy cô khôn trả lời: ‘Không được, sợ không đủ cho cả chúng em và các chị, tốt hơn các chị nên ra cửa hàng mà mua.’
Nhưng đang khi các cô gái kia đi mua dầu thì chàng rể đến. Những cô gái đã sẵn sàng thì vào dự tiệc cưới với chàng rể và cửa đóng lại.
Sau đó, các trinh nữ kia mới trở về kêu xin: ‘Chủ ơi, xin mở cửa cho chúng tôi vào với.’
Người chủ đáp: ‘Tôi nói thật, tôi không biết các cô là ai.’
Vậy hãy tỉnh thức vì các con không biết ngày cũng chẳng biết giờ Con Người đến.”25:13 Một số bản cổ có “Con Người đến”
Ngụ Ngôn Về Ba Người Đầy Tớ
(Lu 19:11-27)
“Nước Thiên Đàng cũng ví như một người kia sắp đi xa nên gọi tôi tớ lại để giao tài sản mình cho họ. Ông giao cho người này năm ta-lâng25:15 Ta-lâng: tiền công của 15 năm bạc, người kia hai ta-lâng, người nọ một ta-lâng, mỗi người tùy theo khả năng, rồi lên đường. Người đầy tớ đã nhận năm ta-lâng bạc lập tức đi kinh doanh và làm lợi được năm ta-lâng bạc nữa. Người nhận hai ta-lâng bạc cũng thế, làm lợi thêm hai ta-lâng nữa. Nhưng người nhận một ta-lâng bạc, đi đào đất chôn giấu ta-lâng bạc của chủ.
Sau đó khá lâu, chủ của các đầy tớ ấy trở về và tính sổ với họ. Người đã nhận năm ta-lâng bạc đem thêm năm ta-lâng khác trình: ‘Thưa chủ, năm ta-lâng bạc chủ giao, tôi đã làm lợi thêm được năm ta-lâng nữa đây.’
Chủ bảo rằng: ‘Giỏi lắm, anh là đầy tớ tốt và trung tín! Anh đã trung tín trong các việc nhỏ, ta sẽ đặt anh cai quản những công việc lớn hơn, hãy vào chung vui với chủ anh.’
Người đã nhận hai ta-lâng bạc cũng đến trình: ‘Thưa chủ, hai ta-lâng bạc chủ giao, tôi đã làm lợi được hai ta-lâng khác đây.’
Chủ bảo rằng: ‘Giỏi lắm, anh là đầy tớ tốt và trung tín. Anh đã trung tín trong các việc nhỏ, ta sẽ đặt anh cai quản những công việc lớn hơn, hãy vào chung vui với chủ anh!’
Người đã nhận một ta-lâng bạc cũng đến trình: ‘Thưa chủ, chủ là người nghiêm nhặt, gặt chỗ mình không gieo và thu chỗ mình không rải. Tôi sợ nên đi chôn giấu ta-lâng bạc của chủ dưới đất, tôi xin trả ta-lâng bạc lại chủ.’
Chủ trả lời: ‘Anh là đầy tớ gian ác và lười biếng! Anh biết ta gặt chỗ ta không gieo và thu chỗ ta không rải, thì anh phải giao tiền bạc của ta cho ngân hàng để khi về ta sẽ thu được cả vốn lẫn lời.
Vậy, hãy lấy ta-lâng bạc của tên này đem cho người có mười ta-lâng. Vì ai đã có, sẽ được cho thêm và sẽ có dư dật; nhưng ai không có thì ngay cả cái họ có cũng sẽ bị lấy mất. Còn tên đầy tớ vô dụng này; hãy ném nó ra ngoài nơi tối tăm, ở đó sẽ có than khóc và rên xiết.’ ”
Sự Xét Xử Các Nước
“Khi Con Người đến trong vinh quang với tất cả thiên sứ, Ngài sẽ ngự trên ngai vinh quang. Mọi dân tộc sẽ được triệu tập trước mặt Ngài; Ngài sẽ phân chia họ ra như người chăn chiên tách chiên ra khỏi dê. Ngài sẽ để chiên bên phải và dê bên trái.
Bấy giờ vua phán với những người ở bên phải: ‘Hỡi những người được phước của Cha Ta, hãy đến thừa hưởng vương quốc đã được sắm sẵn cho các con từ khi sáng tạo thế giới. Vì khi Ta đói, các con cho Ta ăn; Ta khát, các con cho uống. Khi Ta là khách lạ, các con đến thăm Ta. Ta trần truồng, các con mặc cho Ta; Ta đau ốm, các con chăm sóc Ta; Ta bị tù, các con đến thăm viếng Ta.’
Bấy giờ những người công chính thưa: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, hay khát mà cho uống? Có bao giờ chúng con thấy Chúa là khách lạ mà tiếp đãi, hoặc trần truồng mà mặc cho? Hay có khi nào chúng con thấy Chúa đau ốm hay bị tù đày mà thăm viếng?’
Vua phán cùng họ: ‘Thật, Ta bảo cùng các con, hễ các con làm điều đó cho một trong những anh em hèn mọn nhất của Ta, tức là đã làm cho Ta vậy.’
Bấy giờ Ngài phán với những người ở bên trái: ‘Hỡi những kẻ bị rủa sả, hãy lui ra khỏi Ta mà vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho quỷ vương và quỷ sứ nó. Vì khi Ta đói, các ngươi không cho Ta ăn; Ta khát, các ngươi không cho Ta uống. Ta là khách lạ, các ngươi không tiếp đãi; Ta trần truồng, các ngươi không mặc cho; Ta đau ốm, tù đày các ngươi không thăm viếng.’
Bấy giờ họ đáp: ‘Lạy Chúa, chúng con có bao giờ thấy Ngài đói khát hay là khách lạ, trần truồng, đau ốm hay tù tội mà không chăm sóc đâu?’
Vua bèn phán với họ: ‘Thật, Ta bảo cùng các ngươi, hễ các ngươi không làm điều đó cho một trong những người hèn mọn nhất này, tức là không làm cho Ta.’
Vậy, những kẻ này sẽ đi vào hình phạt đời đời còn những người công chính đi vào sự sống vĩnh phúc.”
Âm Mưu Giết Chúa Cứu Thế
(Mác 14:1-2; Lu 22:1-2; Gi 11:45-53)
Khi Đức Giê-su dạy dỗ xong tất cả những điều đó, Ngài bảo các môn đệ: “Các con biết, còn hai ngày nữa đến lễ Vượt Qua, Con Người sẽ bị nộp để người ta đóng đinh trên thập tự giá.”
Lúc ấy các thượng tế và trưởng lão trong dân chúng họp tại dinh trưởng tế Cai-pha bàn mưu bắt Đức Giê-su để giết đi. Nhưng họ nói không nên làm trong ngày lễ, e rằng dân chúng náo loạn.
Đức Giê-su Được Xức Dầu Tại Bê-tha-ni
(Mác 14:3-9; Gi 12:1-8)
Đức Giê-su đang ở làng Bê-tha-ni tại nhà Si-môn, người trước kia bị phung. Khi Ngài đang ngồi ăn, có một phụ nữ mang một bình ngọc đựng dầu thơm đắt giá đến và đổ lên tóc Ngài.26:7 Nt: đổ trên đầu Ngài
Thấy vậy, các môn đệ nổi giận nói: “Tại sao lại phí của như vậy? Vì dầu này có thể bán được nhiều tiền để giúp người nghèo khó.”
Đức Giê-su biết điều này nên bảo các môn đệ: “Tại sao các con làm phiền bà này, bà đã làm một việc tốt đẹp cho Ta. Vì các con vẫn có người nghèo quanh mình luôn, nhưng còn Ta, các con sẽ không có luôn đâu. Bà này đã tẩm dầu thơm trên mình Ta là để liệm xác Ta. Thật, Ta bảo các con, bất cứ nơi nào Phúc Âm này được truyền giảng trên thế giới, việc bà đã làm sẽ được nhắc lại để nhớ đến người.”
Giu-đa Thuận Ý Phản Chúa
(Mác 14:10-11; Lu 22:3-6)
Sau đó, một trong mười hai môn đệ tên là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đến cùng các thượng tế, và nói: “Các ông bằng lòng trả tôi bao nhiêu để tôi nộp người cho các ông?” Họ trả cho hắn ba chục miếng bạc.26:15 Một đơn vị tiền tệ bằng bạc nặng 11.50g Từ lúc ấy, Giu-đa tìm dịp để nộp Đức Giê-su.
Dự Lễ Vượt Qua Với Các Môn Đệ
(Mác 14:12-21; Lu 22:7-13, 21-23; Gi 13:21-30)
Vào ngày thứ nhất của lễ Bánh Không Men, các môn đệ đến hỏi Đức Giê-su: “Thầy muốn chúng con sửa soạn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?”
Ngài đáp: “Hãy đi gặp một người kia trong thành phố và bảo: ‘Thầy nói: Giờ Ta đã gần, Ta và các môn đệ sẽ ăn lễ Vượt Qua tại nhà ông.’ ” Các môn đệ làm y như lời Đức Giê-su đã dặn bảo, họ lo dọn bữa ăn lễ Vượt Qua.
Tối đến, Đức Giê-su và mười hai môn đệ ngồi vào bàn ăn. Đang khi ăn, Ngài bảo: “Thật, Ta bảo các con, một người trong vòng các con sẽ phản Ta.”
Các môn đệ rất buồn phiền và mỗi người đều lần lượt hỏi Ngài: “Thưa Chúa, không phải con chứ?”
Ngài đáp: “Người đưa tay chấm bánh cùng dĩa với Ta sẽ là người phản Ta. Con Người ra đi như lời Kinh Thánh đã chép về Ngài, nhưng khốn nạn cho kẻ phản bội Con Người, thà nó đừng sinh ra thì hơn.”
Giu-đa, kẻ phản Ngài cũng hỏi: “Thưa Thầy, không phải con chứ?” Ngài đáp: “Chính con đã nói ra rồi đó.”
Thiết Lập Lễ Tiệc Thánh
(Mác 14:22-26; Lu 22:14-20; 1Cô 11:23-25)
Đang khi ăn, Đức Giê-su cầm bánh, tạ ơn rồi bẻ ra trao cho các môn đệ, và phán: “Hãy nhận lấy và ăn. Đây là thân thể Ta.”
Rồi Ngài cầm chén, tạ ơn, trao cho các môn đệ và phán: “Hết thảy các con hãy uống đi. Vì đây là huyết Ta, huyết của giao ước đổ ra cho nhiều người được tha tội. Ta nói cùng các con, từ nay Ta sẽ không uống nước nho này nữa cho đến ngày đó, khi Ta sẽ cùng các con uống nước nho mới trong vương quốc của Cha Ta.”
Sau khi hát thánh ca, Đức Giê-su và các môn đệ đi lên núi Ô-liu.
Lời Cảnh Cáo Phê-rơ
(Mác 14:27-31; Lu 22:31-34; Gi 13:36-38)
Bấy giờ Đức Giê-su bảo các môn đệ: “Đêm nay, tất cả các con đều sẽ vấp ngã vì Ta, như lời Kinh Thánh đã chép:
‘Ta sẽ đánh người chăn,
Thì bầy chiên sẽ bị tan lạc.’26:31 Xa 13:7
Nhưng sau khi sống lại, Ta sẽ đi đến miền Ga-li-lê trước các con.”
Phê-rơ thưa: “Dù tất cả sẽ vấp ngã vì Thầy, con sẽ không bao giờ vấp ngã.”
Đức Giê-su đáp: “Thật, Thầy bảo con: Chính đêm nay, trước khi gà gáy con sẽ chối Thầy ba lần.”
Phê-rơ thưa: “Dù con phải chết với Thầy, con cũng không chối Thầy.” Các môn đệ đều nói như vậy.
Lời Cầu Nguyện Trong Vườn Ghết-sê-ma-nê
(Mác 14:32-42; Lu 22:39-46)
Sau đó, Đức Giê-su và các môn đệ đến một chỗ gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài bảo họ: “Các con hãy ngồi đây đợi Thầy đến đằng kia cầu nguyện.” Ngài dẫn theo Phê-rơ và hai con trai của Xê-bê-đê; Ngài tỏ ra buồn rầu và sầu não. Rồi Ngài bảo họ: “Linh hồn Thầy đau buồn cho đến chết. Hãy ở đây và thức tỉnh với Thầy!”
Đi thêm vài bước, Ngài quỳ gối sấp mặt cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho chén này lìa khỏi con, nhưng không theo ý con mà theo ý Cha.”
Ngài trở lại với ba môn đệ và thấy họ đang ngủ; Ngài nói cùng Phê-rơ: “Vậy, các con không thể thức nổi với Thầy một giờ sao? Hãy tỉnh thức và cầu nguyện để các con khỏi sa vào chước cám dỗ; tâm linh thì mong muốn nhưng thể xác lại yếu đuối.”
Đức Giê-su lại đi cầu nguyện lần thứ hai: “Lạy Cha, nếu chén này không thể tránh được và Con phải uống thì xin ý Cha được nên.”
Ngài trở lại lần nữa và thấy các môn đệ vẫn ngủ vì mắt họ nặng trĩu. Ngài để họ đó, và lại đi cầu nguyện lần thứ ba, nài xin như trước.
Sau đó, Ngài trở lại với các môn đệ và bảo: “Bây giờ các con vẫn ngủ và nghỉ sao? Này, đã đến giờ Con Người bị phản nộp vào tay những kẻ tội ác. Hãy thức dậy, chúng ta đi! Kìa, kẻ phản Thầy đã đến!”
Đức Giê-su Bị Bắt
(Mác 14:43-50; Lu 22:47-53; Gi 18:3-12)
Khi Ngài còn đang nói, kìa, Giu-đa, một trong mười hai sứ đồ, cùng với đám đông mang gươm giáo, gậy gộc do các thượng tế và trưởng lão trong dân sai đến. Kẻ phản bội đã cho chúng một dấu hiệu: “Hễ tôi hôn ai thì chính là người đó, hãy bắt lấy.” Và Giu-đa liền đến trước mặt Đức Giê-su nói: “Chào Thầy!” và hôn Ngài.
Đức Giê-su nói: “Bạn ơi, hãy làm điều bạn định làm?” Bấy giờ chúng tiến đến và ra tay bắt giữ Ngài. Này, một trong những người theo Đức Giê-su đưa tay rút gươm ra đánh đầy tớ của vị trưởng tế và chém đứt một tai nó.
Bấy giờ, Đức Giê-su bảo người đó: “Hãy tra gươm vào vỏ, vì ai dùng gươm sẽ chết vì gươm. Các con tưởng rằng Ta không thể xin Cha Ta và Ngài sẽ cấp ngay cho Ta hơn mười hai đạo thiên binh sao? Nếu vậy, làm sao lời Kinh Thánh chép rằng: ‘Việc này phải xảy ra như thế’ để được ứng nghiệm.”
Lúc ấy, Đức Giê-su bảo đám đông: “Các người đem gươm giáo, gậy gộc đến bắt Ta như bắt kẻ cướp sao? Hằng ngày, Ta ngồi dạy dỗ trong đền thờ mà các người không bắt Ta. Nhưng tất cả những việc này đã xảy ra để Kinh Thánh của các tiên tri được ứng nghiệm.” Bấy giờ tất cả các môn đệ đều bỏ Ngài chạy trốn.
Đức Giê-su Trước Tòa
(Mác 14:53-65; Lu 22:54-55, 63-71; Gi 18:13-14, 19-24)
Những kẻ đã bắt Đức Giê-su giải Ngài đến trưởng tế Cai-pha, nơi các giáo sư Kinh Luật và trưởng lão tụ họp. Phê-rơ theo Ngài xa xa cho đến sân nhà vị trưởng tế. Ông vào trong sân và ngồi chung với đám cảnh vệ để xem kết cuộc ra sao.
Các thượng tế và cả hội đồng tìm chứng dối vu cáo Đức Giê-su để xử tử Ngài. Nhưng họ không tìm được, mặc dù có nhiều người đứng ra làm chứng dối. Sau cùng có hai người đến nói rằng: “Người này nói Ta có thể phá đền thờ Đức Chúa Trời rồi xây lại trong ba ngày.”
Vị trưởng tế đứng dậy bảo Ngài: “Anh không đáp lại những lời tố cáo của những người này sao?” Nhưng Đức Giê-su vẫn im lặng. Vị trưởng tế tiếp: “Nhân danh Đức Chúa Trời hằng sống ta truyền lệnh cho anh phải khai rõ: ‘Anh có phải là Chúa Cứu Thế, Con Đức Chúa Trời không?’ ”
Đức Giê-su trả lời: “Như ông đã nói đó. Hơn thế nữa, Ta nói với các ông, từ nay, các ông sẽ thấy Con Người ngự bên phải Đấng Toàn Năng và đến trên mây trời.”
Bấy giờ, vị trưởng tế xé áo mình mà nói: “Nó đã phạm thượng; chúng ta cần gì nhân chứng nữa. Quý vị vừa nghe lời phạm thượng đó. Quý vị nghĩ sao?” Họ trả lời: “Hắn đáng tội chết.”
Chúng nhổ vào mặt Ngài, đánh Ngài, cũng có kẻ vả Ngài. Chúng nói: “Hỡi Chúa Cứu Thế, hãy nói tiên tri xem ai đã đánh ông?”
Phê-rơ Chối Chúa
(Mác 14:66-72; Lu 22:56-62; Gi 18:15-18, 25-27)
Bấy giờ Phê-rơ ngồi ngoài sân, một tớ gái đến nói: “Ông cũng là người theo Giê-su, người Ga-li-lê.”
Nhưng Phê-rơ chối trước mặt mọi người: “Tôi không hiểu chị nói gì?”
Khi ra đến cổng, một tớ gái khác thấy Phê-rơ, cô nói với mấy người ở đó: “Người này cũng theo Giê-su người Na-xa-rét.”
Ông lại thề mà chối: “Tôi không biết người đó!”
Một lúc sau, mấy người đứng đó tới nói với Phê-rơ: “Đúng rồi, anh cũng là một người trong bọn chúng, vì giọng nói của anh tố cáo anh.”
Phê-rơ liền rủa và thề: “Tôi không biết người ấy đâu!” Tức thì gà gáy. Phê-rơ nhớ lại lời Đức Giê-su đã nói: “Trước khi gà gáy con sẽ chối Ta ba lần.” Ông đi ra ngoài khóc lóc đắng cay.
Sáng sớm hôm sau tất cả các thượng tế và trưởng lão trong dân bàn mưu để giết Đức Giê-su. Họ trói Ngài và giải nộp cho quan thống đốc Phi-lát.
Cái Chết Của Giu-đa
(Công 1:18-19)
Khi ấy, Giu-đa, kẻ phản Chúa, thấy Ngài bị lên án, ông hối hận; ông đem ba chục miếng bạc trả lại cho các thượng tế và trưởng lão, và nói: “Tôi đã phạm tội phản bội, làm người vô tội phải đổ máu.”27:4 Phản bội huyết vô tội Nhưng họ đáp: “Việc đó can hệ gì đến chúng ta? Việc của anh mặc anh.”
Giu-đa ném bạc vào đền thờ, trở ra và đi thắt cổ.
Nhưng các thượng tế nhặt những miếng bạc ấy rồi nói: “Không nên bỏ bạc này vào kho của đền thờ vì đây là giá của huyết.”27:6 Nt: Giá của huyết Họ bàn với nhau dùng số bạc ấy mua thửa ruộng của người thợ gốm để làm nơi chôn cất ngoại kiều. Cho nên đến nay ruộng ấy vẫn được gọi là Ruộng Máu. Như thế lời tiên tri Giê-rê-mi được ứng nghiệm: “Họ đã lấy ba chục miếng bạc, là giá con cái Y-sơ-ra-ên đã định trên Ngài và đem bạc mua thửa ruộng của người thợ gốm như Chúa đã truyền cho Ta!”27:10 Xa 11:12, 13; Giê 32:6-9
Phi-lát Hỏi Cung Đức Giê-su
(Mác 15:2-5; Lu 23:3-5; Gi 18:33-38)
Đức Giê-su đứng trước quan thống đốc. Quan hỏi Ngài: “Anh có phải là vua dân Do Thái không?” Đức Giê-su đáp: “Như ông nói đó.”
Trong lúc bị các thượng tế và trưởng lão tố cáo, Ngài không đối đáp gì cả. Nên Phi-lát hỏi Ngài: “Anh không nghe bao nhiêu lời chứng tố cáo anh sao?” Nhưng Ngài không đáp một lời nào, đến nỗi quan thống đốc rất ngạc nhiên.
Đức Giê-su Bị Kết Án Tử Hình
(Mác 15:6-20; Lu 23:13-25; Gi 18:39–19:16)
Vào dịp lễ27:15 Đây là lễ Vượt Qua quan thống đốc có lệ ân xá một tù nhân tùy theo ý dân chúng. Lúc đó có một tù nhân khét tiếng tên Ba-ra-ba. Khi dân chúng tụ tập, Phi-lát hỏi: “Các người muốn ta tha ai, Ba-ra-ba hay Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế?” Vì ông biết rõ bởi lòng ganh ghét họ đã nộp Ngài.
Khi Phi-lát đương ngồi xử án, vợ ông sai người đến nói: “Đừng đụng đến người công chính đó vì hôm nay tôi bị khổ sở nhiều trong giấc chiêm bao về người đó.”
Nhưng các thượng tế và các trưởng lão xúi giục dân chúng xin tha Ba-ra-ba và giết Đức Giê-su.
Quan thống đốc lại hỏi đám dân: “Trong hai người, các người muốn ta tha ai?” Họ đáp: “Ba-ra-ba.”
Phi-lát nói với họ: “Vậy thì ta sẽ xử thế nào với Giê-su, người mệnh danh là Chúa Cứu Thế!” Tất cả đều đáp: “Hãy đóng đinh nó!”
Ông hỏi: “Tại sao? Người này đã làm điều ác gì?” Họ lại càng la lớn hơn nữa: “Hãy đóng đinh nó!”
Phi-lát thấy không làm được gì, mà lại gây thêm náo động. Ông lấy nước rửa tay trước mặt dân chúng rồi bảo: “Ta vô tội về máu người này, các người phải chịu trách nhiệm lấy!”
Cả dân chúng đáp: “Nguyện máu của hắn đổ trên đầu chúng tôi và con cháu chúng tôi!”
Phi-lát liền tha Ba-ra-ba cho họ. Sau khi cho đánh đòn Đức Giê-su, ông giao Ngài cho họ đóng đinh.
Lúc đó lính của quan thống đốc đem Đức Giê-su vào công đường,27:27 Ctd: Dinh Thống Đốc cả đội quân bao quanh Ngài. Chúng lột áo Ngài ra và mặc cho Ngài một chiếc áo đỏ tía. Chúng đan một mão bằng gai, đội lên đầu Ngài và đặt vào tay phải Ngài một cây sậy rồi quỳ xuống trước mặt Ngài và chế nhạo: “Hoan hô, Vua dân Do Thái!” Chúng khạc nhổ trên Ngài và lấy cây sậy đánh vào đầu Ngài. Chế nhạo Ngài xong, chúng lột áo đỏ tía ra và mặc áo lại cho Ngài, rồi dẫn đi đóng đinh.
Đức Giê-su Bị Đóng Đinh
(Mác 15:21-32; Lu 23:26-43; Gi 19:17-27)
Khi đi ra họ gặp một người quê ở Si-ren tên là Si-môn, chúng bắt ông này vác thập tự giá cho Ngài. Đến một nơi tên Gô-gô-tha, nghĩa là “Đồi Sọ;” chúng cho Ngài uống rượu pha mật đắng, Ngài nếm thử nhưng không uống. Sau khi đóng đinh Ngài, chúng bắt thăm chia nhau áo Ngài. Rồi chúng ngồi đó canh giữ Ngài. Phía trên đầu Ngài chúng để một bản án ghi: “Đây là Giê-su, Vua dân Do Thái!” Lúc đó có hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài, một tên bên phải, một tên bên trái. Những người qua lại phỉ báng27:39 Ctd: phạm thượng Ngài, lắc đầu nói rằng: “Này, anh sẽ phá hủy đền thờ rồi xây lại trong ba ngày, hãy tự cứu mình đi! Nếu anh là Con Đức Chúa Trời hãy xuống khỏi thập tự giá đi!”
Các thượng tế, giáo sư Kinh Luật và trưởng lão cũng nhạo báng rằng: “Nó cứu người khác nhưng không thể tự cứu mình, nếu nó là vua Y-sơ-ra-ên,27:42 Ctd: Dân Do Thái hãy xuống khỏi thập tự giá đi rồi chúng ta sẽ tin nó. Nó tin cậy Đức Chúa Trời, hãy để Đức Chúa Trời giải cứu nó đi nếu Ngài muốn, vì nó tuyên bố rằng: ‘Ta là Con Đức Chúa Trời.’ ” Hai tên cướp cùng bị đóng đinh với Ngài cũng nhục mạ Ngài.
Đức Giê-su Chết
(Mác 15:33-41; Lu 23:44-49; Gi 19:28-30)
Từ trưa27:45 Nt: giờ thứ sáu đến ba giờ chiều27:45 Nt: giờ thứ chín trời trở nên tối tăm khắp trên đất. Khoảng ba giờ chiều Đức Giê-su kêu lên lớn tiếng: “Ê-lô-i, Ê-lô-i, la-ma sa-bách-tha-ni,” nghĩa là: “Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?”
Vài người đứng gần đó nghe tiếng Ngài, họ nói: “Người này gọi tiên tri Ê-li.”27:47 Ê-li là một tiên tri của Chúa thời Cựu Ước
Một người trong đám họ liền chạy đi lấy miếng bọt biển nhúng đầy giấm, để trên đầu cây sậy rồi đưa cho Ngài uống. Nhưng những người khác lại bảo: “Hãy khoan, để xem Ê-li có đến cứu nó không?”
Đức Giê-su lại kêu lên một tiếng lớn và trút linh hồn.27:50 Ctd: tắt hơi
Kìa, bức màn trong đền thờ bị xé ra làm đôi từ trên xuống dưới; đất rúng động và đá nứt ra. Mồ mả mở ra, nhiều xác của các thánh đã chết được sống lại, ra khỏi mộ. Sau khi Đức Giê-su sống lại, họ đi vào thành thánh hiện ra cho nhiều người.
Khi viên đội trưởng và những lính canh Đức Giê-su thấy đất rúng động và những điều xảy ra, họ kinh sợ, nói: “Người này thật là Con Đức Chúa Trời!”
Cũng có nhiều phụ nữ ở đó nhìn xem Ngài từ đằng xa. Họ đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để phục vụ Ngài. Trong số các bà ấy có Ma-ri Ma-đơ-len, Ma-ri mẹ của Gia-cơ và Giô-sép, và mẹ của hai con trai Xê-bê-đê.
Đức Giê-su Được Chôn
(Mác 15:42-47; Lu 23:50-56; Gi 19:38-42)
Đến chiều, có một người giàu ở thành A-ri-ma-thê tên là Giô-sép, cũng là môn đệ Đức Giê-su, đến cùng Phi-lát để xin thi thể Ngài. Phi-lát truyền lịnh giao thi thể cho ông. Giô-sép lấy thi thể, liệm trong tấm vải sạch, và đặt trong ngôi mộ mới mà ông đã đục trong đá cho mình. Ông lăn một tảng đá lớn chận cửa mộ rồi đi. Có Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác cũng ở đó, ngồi đối diện mộ Ngài.
Lính Canh Mộ
Hôm sau, sau ngày sửa soạn, các thượng tế và người Pha-ri-si họp nhau đến gặp Phi-lát, thưa rằng: “Thưa ngài, chúng tôi nhớ lại tên gian dối này khi còn sống có nói: ‘Sau ba ngày Ta sẽ sống lại.’ Vậy xin ngài truyền canh giữ mộ cẩn thận cho đến ngày thứ ba, kẻo môn đệ nó đến lấy trộm xác rồi nói với dân chúng rằng: ‘Ngài đã sống lại từ cõi chết,’ và sự gian dối sau còn tệ hơn sự gian dối trước.”
Phi-lát bảo họ: “Các người có lính canh, hãy đem lính canh đi canh mộ cẩn thận theo cách các người biết.” Họ đi niêm phong tảng đá trước cửa mộ và cắt lính canh giữ cẩn thận.
Đức Giê-su Phục Sinh
(Mác 16:1-10; Lu 24:1-12; Gi 20:1-10)
Sau ngày Sa-bát, sáng sớm ngày thứ nhất28:1 Chúa Nhật trong tuần, Ma-ri Ma-đơ-len và Ma-ri khác đến thăm mộ.
Và này có cơn động đất dữ dội vì một thiên sứ của Chúa từ trời giáng xuống, đến lăn tảng đá28:2 Tảng đá chặn cửa mộ đi và ngồi lên trên. Hình dáng người như chớp và áo trắng như tuyết. Những lính canh hoảng sợ run rẩy và trở nên như người chết.
Thiên sứ nói cùng các bà rằng: “Các bà đừng sợ, tôi biết các bà tìm kiếm Đức Giê-su, Đấng đã bị đóng đinh. Ngài không còn ở đây đâu. Ngài đã sống lại rồi như lời Ngài đã bảo trước. Hãy đến xem nơi đặt xác Ngài. Hãy mau mau đi báo cho các môn đệ Ngài biết: ‘Ngài đã sống lại. Kìa, Ngài đi đến Ga-li-lê trước các ông. Ở đó các ông sẽ thấy Ngài.’ Này tôi đã nói cho các bà biết.”
Mấy người đàn bà vội vã rời khỏi mộ, vừa sợ vừa rất mừng, và chạy đi báo tin cho các môn đệ Ngài hay. Và này, Đức Giê-su gặp các bà và nói: “Chào các con.” Các bà đến gần ôm chân Chúa, và thờ lạy Ngài. Đức Giê-su phán cùng các bà: “Đừng sợ! Hãy đi bảo các anh em Ta lên Ga-li-lê, họ sẽ gặp Ta ở đó.”
Lính Canh Báo Cáo Dối
Khi các bà ấy đi, thì mấy người lính canh vào thành phố báo cáo cho các thượng tế mọi việc đã xảy ra. Các thượng tế họp với các trưởng lão và sau khi thảo luận, lấy một số tiền lớn cho các lính canh, căn dặn: “Các anh hãy nói rằng ban đêm khi chúng tôi ngủ, môn đệ của nó đến ăn cắp xác nó đi. Nếu việc này đến tai quan thống đốc chúng ta sẽ thuyết phục người và làm cho các anh khỏi bị phiền phức.” Mấy lính canh nhận tiền và làm y theo lời dặn. Tiếng đồn này đã loan truyền giữa vòng người Do Thái cho đến ngày nay.
Mạng Lịnh Trọng Đại
(Mác 16:14-18; Lu 24:36-49; Gi 20:19-23; Công 1:6-8)
Mười một môn đệ trở về Ga-li-lê, đến ngọn núi Đức Giê-su đã chỉ cho. Khi các môn đệ thấy Ngài, thì thờ lạy Ngài, nhưng có vài người còn nghi ngờ. Đức Giê-su đến gần và bảo các môn đệ: “Tất cả thẩm quyền trên trời, dưới đất đều đã giao cho Ta. Vậy, hãy đi môn đệ hóa muôn dân cho Ta, làm phép báp-tem cho họ nhân danh Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh, dạy họ giữ mọi điều Ta đã truyền cho các con. Và này, Ta hằng ở cùng các con luôn cho đến tận thế.”
1
The Genealogy of Jesus Christ This is the record of the genealogy of Jesus Christ, the son of David, the son of Abraham.
Abraham was the father of Isaac, Isaac the father of Jacob, Jacob the father of Judah and his brothers,
Judah the father of Perez and Zerah(by Tamar), Perez the father of Hezron, Hezron the father of Ram,
Ram the father of Amminadab, Amminadab the father of Nahshon, Nahshon the father of Salmon,
Salmon the father of Boaz(by Rahab), Boaz the father of Obed(by Ruth), Obed the father of Jesse,
and Jesse the father of David the king.David was the father of Solomon(by the wife of Uriah),
Solomon the father of Rehoboam, Rehoboam the father of Abijah, Abijah the father of Asa,
Asa the father of Jehoshaphat, Jehoshaphat the father of Joram, Joram the father of Uzziah,
Uzziah the father of Jotham, Jotham the father of Ahaz, Ahaz the father of Hezekiah,
Hezekiah the father of Manasseh, Manasseh the father of Amon, Amon the father of Josiah,
and Josiah the father of Jeconiah and his brothers, at the time of the deportation to Babylon.
After the deportation to Babylon, Jeconiah became the father of Shealtiel, Shealtiel the father of Zerubbabel,
Zerubbabel the father of Abiud, Abiud the father of Eliakim, Eliakim the father of Azor,
Azor the father of Zadok, Zadok the father of Achim, Achim the father of Eliud,
Eliud the father of Eleazar, Eleazar the father of Matthan, Matthan the father of Jacob,
and Jacob the father of Joseph, the husband of Mary, by whom Jesus was born, who is called Christ.
So all the generations from Abraham to David are fourteen generations, and from David to the deportation to Babylon, fourteen generations, and from the deportation to Babylon to Christ, fourteen generations.
The Birth of Jesus Christ Now the birth of Jesus Christ happened this way. While his mother Mary was engaged to Joseph, but before they came together, she was found to be pregnant through the Holy Spirit.
Because Joseph, her husband to be, was a righteous man, and because he did not want to disgrace her, he intended to divorce her privately.
When he had contemplated this, an angel of the Lord appeared to him in a dream and said,“Joseph, son of David, do not be afraid to take Mary as your wife, because the child conceived in her is from the Holy Spirit.
She will give birth to a son and you will name him Jesus, because he will save his people from their sins.”
This all happened so that what was spoken by the Lord through the prophet would be fulfilled:
“Look! The virgin will conceive and give birth to a son, and they will name him Emmanuel,” which means“God with us.”
When Joseph awoke from sleep he did what the angel of the Lord told him. He took his wife,
but did not have marital relations with her until she gave birth to a son, whom he named Jesus.
2
The Visit of the Wise Men After Jesus was born in Bethlehem in Judea, in the time of King Herod, wise men from the East came to Jerusalem
saying,“Where is the one who is born king of the Jews? For we saw his star when it rose and have come to worship him.”
When King Herod heard this he was alarmed, and all Jerusalem with him.
After assembling all the chief priests and experts in the law, he asked them where the Christ was to be born.
“In Bethlehem of Judea,” they said,“for it is written this way by the prophet:
‘And you, Bethlehem, in the land of Judah, are in no way least among the rulers of Judah, for out of you will come a ruler who will shepherd my people Israel.’”
Then Herod privately summoned the wise men and determined from them when the star had appeared.
He sent them to Bethlehem and said,“Go and look carefully for the child. When you find him, inform me so that I can go and worship him as well.”
After listening to the king they left, and once again the star they saw when it rose led them until it stopped above the place where the child was.
When they saw the star they shouted joyfully.
As they came into the house and saw the child with Mary his mother, they bowed down and worshiped him. They opened their treasure boxes and gave him gifts of gold, frankincense, and myrrh.
After being warned in a dream not to return to Herod, they went back by another route to their own country.
The Escape to Egypt After they had gone, an angel of the Lord appeared to Joseph in a dream and said,“Get up, take the child and his mother and flee to Egypt, and stay there until I tell you, for Herod is going to look for the child to kill him.”
Then he got up, took the child and his mother during the night, and went to Egypt.
He stayed there until Herod died. In this way what was spoken by the Lord through the prophet was fulfilled:“I called my Son out of Egypt.”
When Herod saw that he had been tricked by the wise men, he became enraged. He sent men to kill all the children in Bethlehem and throughout the surrounding region from the age of two and under, according to the time he had learned from the wise men.
Then what was spoken by Jeremiah the prophet was fulfilled:
“A voice was heard in Ramah, weeping and loud wailing, Rachel weeping for her children, and she did not want to be comforted, because they were gone.”
The Return to Nazareth After Herod had died, an angel of the Lord appeared in a dream to Joseph in Egypt
saying,“Get up, take the child and his mother, and go to the land of Israel, for those who were seeking the child’s life are dead.”
So he got up and took the child and his mother and returned to the land of Israel.
But when he heard that Archelaus was reigning over Judea in place of his father Herod, he was afraid to go there. After being warned in a dream, he went to the regions of Galilee.
He came to a town called Nazareth and lived there. Then what had been spoken by the prophets was fulfilled, that Jesus would be called a Nazarene.
3
The Ministry of John the Baptist In those days John the Baptist came into the wilderness of Judea proclaiming,
“Repent, for the kingdom of heaven is near.”
For he is the one about whom the prophet Isaiah had spoken:“The voice of one shouting in the wilderness,‘Prepare the way for the Lord, make his paths straight.’”
Now John wore clothing made from camel’s hair with a leather belt around his waist, and his diet consisted of locusts and wild honey.
Then people from Jerusalem, as well as all Judea and all the region around the Jordan, were going out to him,
and he was baptizing them in the Jordan River as they confessed their sins.
But when he saw many Pharisees and Sadducees coming to his baptism, he said to them,“You offspring of vipers! Who warned you to flee from the coming wrath?
Therefore produce fruit that proves your repentance,
and don’t think you can say to yourselves,‘We have Abraham as our father.’ For I tell you that God can raise up children for Abraham from these stones!
Even now the ax is laid at the root of the trees, and every tree that does not produce good fruit will be cut down and thrown into the fire.
“I baptize you with water, for repentance, but the one coming after me is more powerful than I am– I am not worthy to carry his sandals! He will baptize you with the Holy Spirit and fire.
His winnowing fork is in his hand, and he will clean out his threshing floor and will gather his wheat into the storehouse, but the chaff he will burn up with inextinguishable fire!”
The Baptism of Jesus Then Jesus came from Galilee to John to be baptized by him in the Jordan River.
But John tried to prevent him, saying,“I need to be baptized by you, and yet you come to me?”
So Jesus replied to him,“Let it happen now, for it is right for us to fulfill all righteousness.” Then John yielded to him.
After Jesus was baptized, just as he was coming up out of the water, the heavens opened and he saw the Spirit of God descending like a dove and coming to rest on him.
And a voice from heaven said,“This is my one dear Son; in him I take great delight.”
4
The Temptation of Jesus Then Jesus was led by the Spirit into the wilderness to be tempted by the devil.
After he fasted forty days and forty nights he was famished.
The tempter came and said to him,“If you are the Son of God, command these stones to become bread.”
But he answered,“It is written,‘Man does not live by bread alone, but by every word that comes from the mouth of God.’”
Then the devil took him to the holy city, had him stand on the highest point of the temple,
and said to him,“If you are the Son of God, throw yourself down. For it is written,‘He will command his angels concerning you’ and‘with their hands they will lift you up, so that you will not strike your foot against a stone.’”
Jesus said to him,“Once again it is written:‘You are not to put the Lord your God to the test.’”
Again, the devil took him to a very high mountain, and showed him all the kingdoms of the world and their grandeur.
And he said to him,“I will give you all these things if you throw yourself to the ground and worship me.”
Then Jesus said to him,“Go away, Satan! For it is written:‘You are to worship the Lord your God and serve only him.’”
Then the devil left him, and angels came and began ministering to his needs.
Preaching in Galilee Now when Jesus heard that John had been imprisoned, he went into Galilee.
While in Galilee, he moved from Nazareth to make his home in Capernaum by the sea, in the region of Zebulun and Naphtali,
so that what was spoken by the prophet Isaiah would be fulfilled:
“Land of Zebulun and land of Naphtali, the way by the sea, beyond the Jordan, Galilee of the Gentiles–
the people who sit in darkness have seen a great light, and on those who sit in the region and shadow of death a light has dawned.”
From that time Jesus began to preach this message:“Repent, for the kingdom of heaven is near!”
The Call of the Disciples As he was walking by the Sea of Galilee he saw two brothers, Simon(called Peter) and Andrew his brother, casting a net into the sea(for they were fishermen).
He said to them,“Follow me, and I will turn you into fishers of people!”
They left their nets immediately and followed him.
Going on from there he saw two other brothers, James the son of Zebedee and his brother John, in a boat with their father Zebedee, mending their nets. Then he called them.
They immediately left the boat and their father and followed him.
Jesus’ Healing Ministry Jesus went throughout all of Galilee, teaching in their synagogues, preaching the gospel of the kingdom, and healing every kind of disease and sickness among the people.
So a report about him spread throughout Syria. People brought to him all who suffered with various illnesses and afflictions, those who had seizures, paralytics, and those possessed by demons, and he healed them.
And large crowds followed him from Galilee, the Decapolis, Jerusalem, Judea, and beyond the Jordan River.
5
The Beatitudes When he saw the crowds, he went up the mountain. After he sat down his disciples came to him.
Then he began to teach them by saying:
“Blessed are the poor in spirit, for the kingdom of heaven belongs to them.
“Blessed are those who mourn, for they will be comforted.
“Blessed are the meek, for they will inherit the earth.
“Blessed are those who hunger and thirst for righteousness, for they will be satisfied.
“Blessed are the merciful, for they will be shown mercy.
“Blessed are the pure in heart, for they will see God.
“Blessed are the peacemakers, for they will be called the children of God.
“Blessed are those who are persecuted for righteousness, for the kingdom of heaven belongs to them.
“Blessed are you when people insult you and persecute you and say all kinds of evil things about you falsely on account of me.
Rejoice and be glad, because your reward is great in heaven, for they persecuted the prophets before you in the same way.
Salt and Light“You are the salt of the earth. But if salt loses its flavor, how can it be made salty again? It is no longer good for anything except to be thrown out and trampled on by people!
You are the light of the world. A city located on a hill cannot be hidden.
People do not light a lamp and put it under a basket but on a lampstand, and it gives light to all in the house.
In the same way, let your light shine before people, so that they can see your good deeds and give honor to your Father in heaven.
Fulfillment of the Law and Prophets“Do not think that I have come to abolish the law or the prophets. I have not come to abolish these things but to fulfill them.
I tell you the truth, until heaven and earth pass away not the smallest letter or stroke of a letter will pass from the law until everything takes place.
So anyone who breaks one of the least of these commands and teaches others to do so will be called least in the kingdom of heaven, but whoever obeys them and teaches others to do so will be called great in the kingdom of heaven.
For I tell you, unless your righteousness goes beyond that of the experts in the law and the Pharisees, you will never enter the kingdom of heaven!
Anger and Murder“You have heard that it was said to an older generation,‘Do not murder,’ and‘whoever murders will be subjected to judgment.’
But I say to you that anyone who is angry with a brother will be subjected to judgment. And whoever insults a brother will be brought before the council, and whoever says‘Fool’ will be sent to fiery hell.
So then, if you bring your gift to the altar and there you remember that your brother has something against you,
leave your gift there in front of the altar. First go and be reconciled to your brother and then come and present your gift.
Reach agreement quickly with your accuser while on the way to court, or he may hand you over to the judge, and the judge hand you over to the warden, and you will be thrown into prison.
I tell you the truth, you will never get out of there until you have paid the last penny!
Adultery“You have heard that it was said,‘Do not commit adultery.’
But I say to you that whoever looks at a woman to desire her has already committed adultery with her in his heart.
If your right eye causes you to sin, tear it out and throw it away! It is better to lose one of your members than to have your whole body thrown into hell.
If your right hand causes you to sin, cut it off and throw it away! It is better to lose one of your members than to have your whole body go into hell.
Divorce“It was said,‘Whoever divorces his wife must give her a legal document.’
But I say to you that everyone who divorces his wife, except for immorality, makes her commit adultery, and whoever marries a divorced woman commits adultery.
Oaths“Again, you have heard that it was said to an older generation,‘Do not break an oath, but fulfill your vows to the Lord.’
But I say to you, do not take oaths at all– not by heaven, because it is the throne of God,
not by earth, because it is his footstool, and not by Jerusalem, because it is the city of the great King.
Do not take an oath by your head, because you are not able to make one hair white or black.
Let your word be‘Yes, yes’ or‘No, no.’ More than this is from the evil one.
Retaliation“You have heard that it was said,‘An eye for an eye and a tooth for a tooth.’
But I say to you, do not resist the evildoer. But whoever strikes you on the right cheek, turn the other to him as well.
And if someone wants to sue you and take your tunic, let him have your coat also.
And if anyone forces you to go one mile, go with him two.
Give to the one who asks you, and do not reject the one who wants to borrow from you.
Love for Enemies“You have heard that it was said,‘Love your neighbor’ and‘hate your enemy.’
But I say to you, love your enemy and pray for those who persecute you,
so that you may be like your Father in heaven, since he causes the sun to rise on the evil and the good, and sends rain on the righteous and the unrighteous.
For if you love those who love you, what reward do you have? Even the tax collectors do the same, don’t they?
And if you only greet your brothers, what more do you do? Even the Gentiles do the same, don’t they?
So then, be perfect, as your heavenly Father is perfect.
6
Pure-hearted Giving“Be careful not to display your righteousness merely to be seen by people. Otherwise you have no reward with your Father in heaven.
Thus whenever you do charitable giving, do not blow a trumpet before you, as the hypocrites do in synagogues and on streets so that people will praise them. I tell you the truth, they have their reward!
But when you do your giving, do not let your left hand know what your right hand is doing,
so that your gift may be in secret. And your Father, who sees in secret, will reward you.
Private Prayer“Whenever you pray, do not be like the hypocrites, because they love to pray while standing in synagogues and on street corners so that people can see them. Truly I say to you, they have their reward!
But whenever you pray, go into your inner room, close the door, and pray to your Father in secret. And your Father, who sees in secret, will reward you.
When you pray, do not babble repetitiously like the Gentiles, because they think that by their many words they will be heard.
Do not be like them, for your Father knows what you need before you ask him.
So pray this way: Our Father in heaven, may your name be honored,
may your kingdom come, may your will be done on earth as it is in heaven.
Give us today our daily bread,
and forgive us our debts, as we ourselves have forgiven our debtors.
And do not lead us into temptation, but deliver us from the evil one.
“For if you forgive others their sins, your heavenly Father will also forgive you.
But if you do not forgive others, your Father will not forgive you your sins.
Proper Fasting“When you fast, do not look sullen like the hypocrites, for they make their faces unattractive so that people will see them fasting. I tell you the truth, they have their reward!
When you fast, anoint your head and wash your face,
so that it will not be obvious to others when you are fasting, but only to your Father who is in secret. And your Father, who sees in secret, will reward you.
Lasting Treasure“Do not accumulate for yourselves treasures on earth, where moth and devouring insect destroy and where thieves break in and steal.
But accumulate for yourselves treasures in heaven, where moth and devouring insect do not destroy, and thieves do not break in and steal.
For where your treasure is, there your heart will be also.
“The eye is the lamp of the body. If then your eye is healthy, your whole body will be full of light.
But if your eye is diseased, your whole body will be full of darkness. If then the light in you is darkness, how great is the darkness!
“No one can serve two masters, for either he will hate the one and love the other, or he will be devoted to the one and despise the other. You cannot serve God and money.
Do Not Worry“Therefore I tell you, do not worry about your life, what you will eat or drink, or about your body, what you will wear. Isn’t there more to life than food and more to the body than clothing?
Look at the birds in the sky: They do not sow, or reap, or gather into barns, yet your heavenly Father feeds them. Aren’t you more valuable than they are?
And which of you by worrying can add even one hour to his life?
Why do you worry about clothing? Think about how the flowers of the field grow; they do not work or spin.
Yet I tell you that not even Solomon in all his glory was clothed like one of these!
And if this is how God clothes the wild grass, which is here today and tomorrow is tossed into the fire to heat the oven, won’t he clothe you even more, you people of little faith?
So then, don’t worry saying,‘What will we eat?’ or‘What will we drink?’ or‘What will we wear?’
For the unconverted pursue these things, and your heavenly Father knows that you need them.
But above all pursue his kingdom and righteousness, and all these things will be given to you as well.
So then, do not worry about tomorrow, for tomorrow will worry about itself. Today has enough trouble of its own.
7
Do Not Judge“Do not judge so that you will not be judged.
For by the standard you judge you will be judged, and the measure you use will be the measure you receive.
Why do you see the speck in your brother’s eye, but fail to see the beam of wood in your own?
Or how can you say to your brother,‘Let me remove the speck from your eye,’ while there is a beam in your own?
You hypocrite! First remove the beam from your own eye, and then you can see clearly to remove the speck from your brother’s eye.
Do not give what is holy to dogs or throw your pearls before pigs; otherwise they will trample them under their feet and turn around and tear you to pieces.
Ask, Seek, Knock“Ask and it will be given to you; seek and you will find; knock and the door will be opened for you.
For everyone who asks receives, and the one who seeks finds, and to the one who knocks, the door will be opened.
Is there anyone among you who, if his son asks for bread, will give him a stone?
Or if he asks for a fish, will give him a snake?
If you then, although you are evil, know how to give good gifts to your children, how much more will your Father in heaven give good gifts to those who ask him!
In everything, treat others as you would want them to treat you, for this fulfills the law and the prophets.
The Narrow Gate“Enter through the narrow gate, because the gate is wide and the way is spacious that leads to destruction, and there are many who enter through it.
How narrow is the gate and difficult the way that leads to life, and there are few who find it!
A Tree and Its Fruit“Watch out for false prophets, who come to you in sheep’s clothing but inwardly are voracious wolves.
You will recognize them by their fruit. Grapes are not gathered from thorns or figs from thistles, are they?
In the same way, every good tree bears good fruit, but the bad tree bears bad fruit.
A good tree is not able to bear bad fruit, nor a bad tree to bear good fruit.
Every tree that does not bear good fruit is cut down and thrown into the fire.
So then, you will recognize them by their fruit.
Judgment of Pretenders“Not everyone who says to me,‘Lord, Lord,’ will enter into the kingdom of heaven– only the one who does the will of my Father in heaven.
On that day, many will say to me,‘Lord, Lord, didn’t we prophesy in your name, and cast out demons in your name, and do many powerful deeds in your name?’
Then I will declare to them,‘I never knew you. Go away from me, you lawbreakers!’
Hearing and Doing“Everyone who hears these words of mine and does them is like a wise man who built his house on rock.
The rain fell, the flood came, and the winds beat against that house, but it did not collapse because its foundation had been laid on rock.
Everyone who hears these words of mine and does not do them is like a foolish man who built his house on sand.
The rain fell, the flood came, and the winds beat against that house, and it collapsed– it was utterly destroyed!”
When Jesus finished saying these things, the crowds were amazed by his teaching,
because he taught them like one who had authority, not like their experts in the law.
8
Cleansing a Leper After he came down from the mountain, large crowds followed him.
And a leper approached and bowed low before him, saying,“Lord, if you are willing, you can make me clean.”
He stretched out his hand and touched him saying,“I am willing. Be clean!” Immediately his leprosy was cleansed.
Then Jesus said to him,“See that you do not speak to anyone, but go, show yourself to the priest, and bring the offering that Moses commanded, as a testimony to them.”
Healing the Centurion’s Servant When he entered Capernaum, a centurion came to him asking for help:
“Lord, my servant is lying at home paralyzed, in terrible anguish.”
Jesus said to him,“I will come and heal him.”
But the centurion replied,“Lord, I am not worthy to have you come under my roof! Instead, just say the word and my servant will be healed.
For I too am a man under authority, with soldiers under me. I say to this one,‘Go!’ and he goes, and to another‘Come!’ and he comes, and to my slave‘Do this!’ and he does it.”
When Jesus heard this he was amazed and said to those who followed him,“I tell you the truth, I have not found such faith in anyone in Israel!
I tell you, many will come from the east and west to share the banquet with Abraham, Isaac, and Jacob in the kingdom of heaven,
but the sons of the kingdom will be thrown out into the outer darkness, where there will be weeping and gnashing of teeth.”
Then Jesus said to the centurion,“Go; just as you believed, it will be done for you.” And the servant was healed at that hour.
Healings at Peter’s House Now when Jesus entered Peter’s house, he saw his mother-in-law lying down, sick with a fever.
He touched her hand, and the fever left her. Then she got up and began to serve them.
When it was evening, many demon-possessed people were brought to him. He drove out the spirits with a word, and healed all who were sick.
In this way what was spoken by the prophet Isaiah was fulfilled:“He took our weaknesses and carried our diseases.”
Challenging Professed Followers Now when Jesus saw a large crowd around him, he gave orders to go to the other side of the lake.
Then an expert in the law came to him and said,“Teacher, I will follow you wherever you go.”
Jesus said to him,“Foxes have dens, and the birds in the sky have nests, but the Son of Man has no place to lay his head.”
Another of the disciples said to him,“Lord, let me first go and bury my father.”
But Jesus said to him,“Follow me, and let the dead bury their own dead.”
Stilling of a Storm As he got into the boat, his disciples followed him.
And a great storm developed on the sea so that the waves began to swamp the boat. But he was asleep.
So they came and woke him up saying,“Lord, save us! We are about to die!”
But he said to them,“Why are you cowardly, you people of little faith?” Then he got up and rebuked the winds and the sea, and it was dead calm.
And the men were amazed and said,“What sort of person is this? Even the winds and the sea obey him!”
Healing the Gadarene Demoniacs When he came to the other side, to the region of the Gadarenes, two demon-possessed men coming from the tombs met him. They were extremely violent, so that no one was able to pass by that way.
They cried out,“Son of God, leave us alone! Have you come here to torment us before the time?”
A large herd of pigs was feeding some distance from them.
Then the demons begged him,“If you drive us out, send us into the herd of pigs.”
And he said,“Go!” So they came out and went into the pigs, and the herd rushed down the steep slope into the lake and drowned in the water.
The herdsmen ran off, went into the town, and told everything that had happened to the demon-possessed men.
Then the entire town came out to meet Jesus. And when they saw him, they begged him to leave their region.
9
Healing and Forgiving a Paralytic After getting into a boat he crossed to the other side and came to his own town.
Just then some people brought to him a paralytic lying on a stretcher. When Jesus saw their faith, he said to the paralytic,“Have courage, son! Your sins are forgiven.”
Then some of the experts in the law said to themselves,“This man is blaspheming!”
When Jesus perceived their thoughts he said,“Why do you respond with evil in your hearts?
Which is easier, to say,‘Your sins are forgiven’ or to say,‘Stand up and walk’?
But so that you may know that the Son of Man has authority on earth to forgive sins”– then he said to the paralytic–“Stand up, take your stretcher, and go home.”
So he stood up and went home.
When the crowd saw this, they were afraid and honored God who had given such authority to men.
The Call of Matthew; Eating with Sinners As Jesus went on from there, he saw a man named Matthew sitting at the tax booth.“Follow me,” he said to him. So he got up and followed him.
As Jesus was having a meal in Matthew’s house, many tax collectors and sinners came and ate with Jesus and his disciples.
When the Pharisees saw this they said to his disciples,“Why does your teacher eat with tax collectors and sinners?”
When Jesus heard this he said,“Those who are healthy don’t need a physician, but those who are sick do.
Go and learn what this saying means:‘I want mercy and not sacrifice.’ For I did not come to call the righteous, but sinners.”
The Superiority of the New Then John’s disciples came to Jesus and asked,“Why do we and the Pharisees fast often, but your disciples don’t fast?”
Jesus said to them,“The wedding guests cannot mourn while the bridegroom is with them, can they? But the days are coming when the bridegroom will be taken from them, and then they will fast.
No one sews a patch of unshrunk cloth on an old garment, because the patch will pull away from the garment and the tear will be worse.
And no one pours new wine into old wineskins; otherwise the skins burst and the wine is spilled out and the skins are destroyed. Instead they put new wine into new wineskins and both are preserved.”
Restoration and Healing As he was saying these things, a leader came, bowed low before him, and said,“My daughter has just died, but come and lay your hand on her and she will live.”
Jesus and his disciples got up and followed him.
But a woman who had been suffering from a hemorrhage for twelve years came up behind him and touched the edge of his cloak.
For she kept saying to herself,“If only I touch his cloak, I will be healed.”
But when Jesus turned and saw her he said,“Have courage, daughter! Your faith has made you well.” And the woman was healed from that hour.
When Jesus entered the leader’s house and saw the flute players and the disorderly crowd,
he said,“Go away, for the girl is not dead but asleep!” And they began making fun of him.
But when the crowd had been forced outside, he went in and gently took her by the hand, and the girl got up.
And the news of this spread throughout that region.
Healing the Blind and Mute As Jesus went on from there, two blind men began to follow him, shouting,“Have mercy on us, Son of David!”
When he went into the house, the blind men came to him. Jesus said to them,“Do you believe that I am able to do this?” They said to him,“Yes, Lord.”
Then he touched their eyes saying,“Let it be done for you according to your faith.”
And their eyes were opened. Then Jesus sternly warned them,“See that no one knows about this!”
But they went out and spread the news about him throughout that entire region.
As they were going away, a man who was demon-possessed and unable to speak was brought to him.
After the demon was cast out, the man who had been mute began to speak. The crowds were amazed and said,“Never has anything like this been seen in Israel!”
But the Pharisees said,“By the ruler of demons he casts out demons!”
Workers for the Harvest Then Jesus went throughout all the towns and villages, teaching in their synagogues, preaching the good news of the kingdom, and healing every kind of disease and sickness.
When he saw the crowds, he had compassion on them because they were bewildered and helpless, like sheep without a shepherd.
Then he said to his disciples,“The harvest is plentiful, but the workers are few.
Therefore ask the Lord of the harvest to send out workers into his harvest-ready fields.”
10
Sending Out the Twelve Apostles Jesus called his twelve disciples and gave them authority over unclean spirits so they could cast them out and heal every kind of disease and sickness.
Now these are the names of the twelve apostles: first, Simon(called Peter), and Andrew his brother; James son of Zebedee and John his brother;
Philip and Bartholomew; Thomas and Matthew the tax collector; James the son of Alphaeus, and Thaddaeus;
Simon the Zealot and Judas Iscariot, who betrayed him.
Jesus sent out these twelve, instructing them as follows:“Do not go on a road that leads to Gentile regions and do not enter any Samaritan town.
Go instead to the lost sheep of the house of Israel.
As you go, preach this message:‘The kingdom of heaven is near!’
Heal the sick, raise the dead, cleanse lepers, cast out demons. Freely you received, freely give.
Do not take gold, silver, or copper in your belts,
no bag for the journey, or an extra tunic, or sandals or staff, for the worker deserves his provisions.
Whenever you enter a town or village, find out who is worthy there and stay with them until you leave.
As you enter the house, greet those within it.
And if the house is worthy, let your peace come on it, but if it is not worthy, let your peace return to you.
And if anyone will not welcome you or listen to your message, shake the dust off your feet as you leave that house or that town.
I tell you the truth, it will be more bearable for the region of Sodom and Gomorrah on the day of judgment than for that town!
Persecution of Disciples“I am sending you out like sheep surrounded by wolves, so be wise as serpents and innocent as doves.
Beware of people, because they will hand you over to councils and flog you in their synagogues.
And you will be brought before governors and kings because of me, as a witness to them and to the Gentiles.
Whenever they hand you over for trial, do not worry about how to speak or what to say, for what you should say will be given to you at that time.
For it is not you speaking, but the Spirit of your Father speaking through you.
“Brother will hand over brother to death, and a father his child. Children will rise against parents and have them put to death.
And you will be hated by everyone because of my name. But the one who endures to the end will be saved!
Whenever they persecute you in one town, flee to another! I tell you the truth, you will not finish going through all the towns of Israel before the Son of Man comes.
“A disciple is not greater than his teacher, nor a slave greater than his master.
It is enough for the disciple to become like his teacher, and the slave like his master. If they have called the head of the house‘Beelzebul,’ how much worse will they call the members of his household!
Fear God, Not Man“Do not be afraid of them, for nothing is hidden that will not be revealed, and nothing is secret that will not be made known.
What I say to you in the dark, tell in the light, and what is whispered in your ear, proclaim from the housetops.
Do not be afraid of those who kill the body but cannot kill the soul. Instead, fear the one who is able to destroy both soul and body in hell.
Aren’t two sparrows sold for a penny? Yet not one of them falls to the ground apart from your Father’s will.
Even all the hairs on your head are numbered.
So do not be afraid; you are more valuable than many sparrows.
“Whoever, then, acknowledges me before people, I will acknowledge before my Father in heaven.
But whoever denies me before people, I will deny him also before my Father in heaven.
Not Peace, but a Sword“Do not think that I have come to bring peace to the earth. I have not come to bring peace but a sword!
For I have come to set a man against his father, a daughter against her mother, and a daughter-in-law against her mother-in-law,
and a man’s enemies will be the members of his household.
“Whoever loves father or mother more than me is not worthy of me, and whoever loves son or daughter more than me is not worthy of me.
And whoever does not take up his cross and follow me is not worthy of me.
Whoever finds his life will lose it, and whoever loses his life because of me will find it.
Rewards“Whoever receives you receives me, and whoever receives me receives the one who sent me.
Whoever receives a prophet in the name of a prophet will receive a prophet’s reward. Whoever receives a righteous person in the name of a righteous person will receive a righteous person’s reward.
And whoever gives only a cup of cold water to one of these little ones in the name of a disciple, I tell you the truth, he will never lose his reward.”
11
When Jesus had finished instructing his twelve disciples, he went on from there to teach and preach in their towns.
Jesus and John the Baptist Now when John heard in prison about the deeds Christ had done, he sent his disciples to ask a question:
“Are you the one who is to come, or should we look for another?”
Jesus answered them,“Go tell John what you hear and see:
The blind see, the lame walk, lepers are cleansed, the deaf hear, the dead are raised, and the poor have good news proclaimed to them
– and blessed is anyone who takes no offense at me!”
While they were going away, Jesus began to speak to the crowd about John:“What did you go out into the wilderness to see? A reed shaken by the wind?
What did you go out to see? A man dressed in soft clothing? Look, those who wear soft clothing are in the palaces of kings!
What did you go out to see? A prophet? Yes, I tell you, and more than a prophet!
This is the one about whom it is written:‘Look, I am sending my messenger ahead of you, who will prepare your way before you.’
“I tell you the truth, among those born of women, no one has arisen greater than John the Baptist. Yet the one who is least in the kingdom of heaven is greater than he is!
From the days of John the Baptist until now the kingdom of heaven has suffered violence, and forceful people lay hold of it.
For all the prophets and the law prophesied until John appeared.
And if you are willing to accept it, he is Elijah, who is to come.
The one who has ears had better listen!
“To what should I compare this generation? They are like children sitting in the marketplaces who call out to one another,
‘We played the flute for you, yet you did not dance; we wailed in mourning, yet you did not weep.’
For John came neither eating nor drinking, and they say,‘He has a demon!’
The Son of Man came eating and drinking, and they say,‘Look at him, a glutton and a drunk, a friend of tax collectors and sinners!’ But wisdom is vindicated by her deeds.”
Woes on Unrepentant Cities Then Jesus began to criticize openly the cities in which he had done many of his miracles, because they did not repent.
“Woe to you, Chorazin! Woe to you, Bethsaida! If the miracles done in you had been done in Tyre and Sidon, they would have repented long ago in sackcloth and ashes.
But I tell you, it will be more bearable for Tyre and Sidon on the day of judgment than for you!
And you, Capernaum, will you be exalted to heaven? No, you will be thrown down to Hades! For if the miracles done among you had been done in Sodom, it would have continued to this day.
But I tell you, it will be more bearable for the region of Sodom on the day of judgment than for you!”
Jesus’ Invitation At that time Jesus said,“I praise you, Father, Lord of heaven and earth, because you have hidden these things from the wise and intelligent, and have revealed them to little children.
Yes, Father, for this was your gracious will.
All things have been handed over to me by my Father. No one knows the Son except the Father, and no one knows the Father except the Son and anyone to whom the Son decides to reveal him.
Come to me, all you who are weary and burdened, and I will give you rest.
Take my yoke on you and learn from me, because I am gentle and humble in heart, and you will find rest for your souls.
For my yoke is easy to bear, and my load is not hard to carry.”
12
Lord of the Sabbath At that time Jesus went through the grain fields on a Sabbath. His disciples were hungry, and they began to pick heads of wheat and eat them.
But when the Pharisees saw this they said to him,“Look, your disciples are doing what is against the law to do on the Sabbath.”
He said to them,“Haven’t you read what David did when he and his companions were hungry–
how he entered the house of God and they ate the sacred bread, which was against the law for him or his companions to eat, but only for the priests?
Or have you not read in the law that the priests in the temple desecrate the Sabbath and yet are not guilty?
I tell you that something greater than the temple is here.
If you had known what this means:‘I want mercy and not sacrifice,’ you would not have condemned the innocent.
For the Son of Man is lord of the Sabbath.”
Then Jesus left that place and entered their synagogue.
A man was there who had a withered hand. And they asked Jesus,“Is it lawful to heal on the Sabbath?” so that they could accuse him.
He said to them,“Would not any one of you, if he had one sheep that fell into a pit on the Sabbath, take hold of it and lift it out?
How much more valuable is a person than a sheep! So it is lawful to do good on the Sabbath.”
Then he said to the man,“Stretch out your hand.” He stretched it out and it was restored, as healthy as the other.
But the Pharisees went out and plotted against him, as to how they could assassinate him.
God’s Special Servant Now when Jesus learned of this, he went away from there. Great crowds followed him, and he healed them all.
But he sternly warned them not to make him known.
This fulfilled what was spoken by the prophet Isaiah:
“Here is my servant whom I have chosen, the one I love, in whom I take great delight. I will put my Spirit on him, and he will proclaim justice to the nations.
He will not quarrel or cry out, nor will anyone hear his voice in the streets.
He will not break a bruised reed or extinguish a smoldering wick, until he brings justice to victory.
And in his name the Gentiles will hope.”
Jesus and Beelzebul Then they brought to him a demon-possessed man who was blind and mute. Jesus healed him so that he could speak and see.
All the crowds were amazed and said,“Could this one be the Son of David?”
But when the Pharisees heard this they said,“He does not cast out demons except by the power of Beelzebul, the ruler of demons!”
Now when Jesus realized what they were thinking, he said to them,“Every kingdom divided against itself is destroyed, and no town or house divided against itself will stand.
So if Satan casts out Satan, he is divided against himself. How then will his kingdom stand?
And if I cast out demons by Beelzebul, by whom do your sons cast them out? For this reason they will be your judges.
But if I cast out demons by the Spirit of God, then the kingdom of God has already overtaken you.
How else can someone enter a strong man’s house and steal his property, unless he first ties up the strong man? Then he can thoroughly plunder the house.
Whoever is not with me is against me, and whoever does not gather with me scatters.
For this reason I tell you, people will be forgiven for every sin and blasphemy, but the blasphemy against the Spirit will not be forgiven.
Whoever speaks a word against the Son of Man will be forgiven. But whoever speaks against the Holy Spirit will not be forgiven, either in this age or in the age to come.
Trees and Their Fruit“Make a tree good and its fruit will be good, or make a tree bad and its fruit will be bad, for a tree is known by its fruit.
Offspring of vipers! How are you able to say anything good, since you are evil? For the mouth speaks from what fills the heart.
The good person brings good things out of his good treasury, and the evil person brings evil things out of his evil treasury.
I tell you that on the day of judgment, people will give an account for every worthless word they speak.
For by your words you will be justified, and by your words you will be condemned.”
The Sign of Jonah Then some of the experts in the law along with some Pharisees answered him,“Teacher, we want to see a sign from you.”
But he answered them,“An evil and adulterous generation asks for a sign, but no sign will be given to it except the sign of the prophet Jonah.
For just as Jonah was in the belly of the huge fish for three days and three nights, so the Son of Man will be in the heart of the earth for three days and three nights.
The people of Nineveh will stand up at the judgment with this generation and condemn it, because they repented when Jonah preached to them– and now, something greater than Jonah is here!
The queen of the South will rise up at the judgment with this generation and condemn it, because she came from the ends of the earth to hear the wisdom of Solomon– and now, something greater than Solomon is here!
The Return of the Unclean Spirit“When an unclean spirit goes out of a person, it passes through waterless places looking for rest but does not find it.
Then it says,‘I will return to the home I left.’ When it returns, it finds the house empty, swept clean, and put in order.
Then it goes and brings with it seven other spirits more evil than itself, and they go in and live there, so the last state of that person is worse than the first. It will be that way for this evil generation as well!”
Jesus’ True Family While Jesus was still speaking to the crowds, his mother and brothers came and stood outside, asking to speak to him.
Someone told him,“Look, your mother and your brothers are standing outside wanting to speak to you.”
To the one who had said this, Jesus replied,“Who is my mother and who are my brothers?”
And pointing toward his disciples he said,“Here are my mother and my brothers!
For whoever does the will of my Father in heaven is my brother and sister and mother.”
13
The Parable of the Sower On that day after Jesus went out of the house, he sat by the lake.
And such a large crowd gathered around him that he got into a boat to sit while the whole crowd stood on the shore.
He told them many things in parables, saying:“Listen! A sower went out to sow.
And as he sowed, some seeds fell along the path, and the birds came and devoured them.
Other seeds fell on rocky ground where they did not have much soil. They sprang up quickly because the soil was not deep.
But when the sun came up, they were scorched, and because they did not have sufficient root, they withered.
Other seeds fell among the thorns, and they grew up and choked them.
But other seeds fell on good soil and produced grain, some a hundred times as much, some sixty, and some thirty.
The one who has ears had better listen!”
Then the disciples came to him and said,“Why do you speak to them in parables?”
He replied,“You have been given the opportunity to know the secrets of the kingdom of heaven, but they have not.
For whoever has will be given more, and will have an abundance. But whoever does not have, even what he has will be taken from him.
For this reason I speak to them in parables: Although they see they do not see, and although they hear they do not hear nor do they understand.
And concerning them the prophecy of Isaiah is fulfilled that says:‘You will listen carefully yet will never understand, you will look closely yet will never comprehend.
For the heart of this people has become dull; they are hard of hearing, and they have shut their eyes, so that they would not see with their eyes and hear with their ears and understand with their hearts and turn, and I would heal them.’
“But your eyes are blessed because they see, and your ears because they hear.
For I tell you the truth, many prophets and righteous people longed to see what you see but did not see it, and to hear what you hear but did not hear it.
“So listen to the parable of the sower:
When anyone hears the word about the kingdom and does not understand it, the evil one comes and snatches what was sown in his heart; this is the seed sown along the path.
The seed sown on rocky ground is the person who hears the word and immediately receives it with joy.
But he has no root in himself and does not endure; when trouble or persecution comes because of the word, immediately he falls away.
The seed sown among thorns is the person who hears the word, but worldly cares and the seductiveness of wealth choke the word, so it produces nothing.
But as for the seed sown on good soil, this is the person who hears the word and understands. He bears fruit, yielding a hundred, sixty, or thirty times what was sown.”
The Parable of the Weeds He presented them with another parable:“The kingdom of heaven is like a person who sowed good seed in his field.
But while everyone was sleeping, an enemy came and sowed darnel among the wheat and went away.
When the plants sprouted and produced grain, then the darnel also appeared.
So the slaves of the landowner came and said to him,‘Sir, didn’t you sow good seed in your field? Then where did the darnel come from?’
He said,‘An enemy has done this!’ So the slaves replied,‘Do you want us to go and gather it?’
But he said,‘No, since in gathering the darnel you may uproot the wheat along with it.
Let both grow together until the harvest. At harvest time I will tell the reapers,“First collect the darnel and tie it in bundles to be burned, but then gather the wheat into my barn.”’”
The Parable of the Mustard Seed He gave them another parable:“The kingdom of heaven is like a mustard seed that a man took and sowed in his field.
It is the smallest of all the seeds, but when it has grown it is the greatest garden plant and becomes a tree, so that the wild birds come and nest in its branches.”
The Parable of the Yeast He told them another parable:“The kingdom of heaven is like yeast that a woman took and mixed with three measures of flour until all the dough had risen.”
The Purpose of Parables Jesus spoke all these things in parables to the crowds; he did not speak to them without a parable.
This fulfilled what was spoken by the prophet:“I will open my mouth in parables, I will announce what has been hidden from the foundation of the world.”
Explanation for the Disciples Then he left the crowds and went into the house. And his disciples came to him saying,“Explain to us the parable of the darnel in the field.”
He answered,“The one who sowed the good seed is the Son of Man.
The field is the world and the good seed are the people of the kingdom. The poisonous weeds are the people of the evil one,
and the enemy who sows them is the devil. The harvest is the end of the age, and the reapers are angels.
As the poisonous weeds are collected and burned with fire, so it will be at the end of the age.
The Son of Man will send his angels, and they will gather from his kingdom everything that causes sin as well as all lawbreakers.
They will throw them into the fiery furnace, where there will be weeping and gnashing of teeth.
Then the righteous will shine like the sun in the kingdom of their Father. The one who has ears had better listen!
Parables on the Kingdom of Heaven“The kingdom of heaven is like a treasure, hidden in a field, that a person found and hid. Then because of joy he went and sold all that he had and bought that field.
“Again, the kingdom of heaven is like a merchant searching for fine pearls.
When he found a pearl of great value, he went out and sold everything he had and bought it.
“Again, the kingdom of heaven is like a net that was cast into the sea that caught all kinds of fish.
When it was full, they pulled it ashore, sat down, and put the good fish into containers and threw the bad away.
It will be this way at the end of the age. Angels will come and separate the evil from the righteous
and throw them into the fiery furnace, where there will be weeping and gnashing of teeth.
“Have you understood all these things?” They replied,“Yes.”
Then he said to them,“Therefore every expert in the law who has been trained for the kingdom of heaven is like the owner of a house who brings out of his treasure what is new and old.”
Rejection at Nazareth Now when Jesus finished these parables, he moved on from there.
Then he came to his hometown and began to teach the people in their synagogue. They were astonished and said,“Where did this man get such wisdom and miraculous powers?
Isn’t this the carpenter’s son? Isn’t his mother named Mary? And aren’t his brothers James, Joseph, Simon, and Judas?
And aren’t all his sisters here with us? So where did he get all this?”
And so they took offense at him. But Jesus said to them,“A prophet is not without honor except in his hometown and in his own house.”
And he did not do many miracles there because of their unbelief.
14
The Death of John the Baptist At that time Herod the tetrarch heard reports about Jesus,
and he said to his servants,“This is John the Baptist. He has been raised from the dead! And because of this, miraculous powers are at work in him.”
For Herod had arrested John, bound him, and put him in prison on account of Herodias, his brother Philip’s wife,
because John had repeatedly told him,“It is not lawful for you to have her.”
Although Herod wanted to kill John, he feared the crowd because they accepted John as a prophet.
But on Herod’s birthday, the daughter of Herodias danced before them and pleased Herod,
so much that he promised with an oath to give her whatever she asked.
Instructed by her mother, she said,“Give me the head of John the Baptist here on a platter.”
Although it grieved the king, because of his oath and the dinner guests he commanded it to be given.
So he sent and had John beheaded in the prison.
His head was brought on a platter and given to the girl, and she brought it to her mother.
Then John’s disciples came and took the body and buried it and went and told Jesus.
The Feeding of the Five Thousand Now when Jesus heard this he went away from there privately in a boat to an isolated place. But when the crowd heard about it, they followed him on foot from the towns.
As he got out he saw the large crowd, and he had compassion on them and healed their sick.
When evening arrived, his disciples came to him saying,“This is an isolated place and the hour is already late. Send the crowds away so that they can go into the villages and buy food for themselves.”
But he replied,“They don’t need to go. You give them something to eat.”
They said to him,“We have here only five loaves and two fish.”
“Bring them here to me,” he replied.
Then he instructed the crowds to sit down on the grass. He took the five loaves and two fish, and looking up to heaven he gave thanks and broke the loaves. He gave them to the disciples, who in turn gave them to the crowds.
They all ate and were satisfied, and they picked up the broken pieces left over, twelve baskets full.
Not counting women and children, there were about five thousand men who ate.
Walking on Water Immediately Jesus made the disciples get into the boat and go ahead of him to the other side, while he dispersed the crowds.
And after he sent the crowds away, he went up the mountain by himself to pray. When evening came, he was there alone.
Meanwhile the boat, already far from land, was taking a beating from the waves because the wind was against it.
As the night was ending, Jesus came to them walking on the sea.
When the disciples saw him walking on the water they were terrified and said,“It’s a ghost!” and cried out with fear.
But immediately Jesus spoke to them:“Have courage! It is I. Do not be afraid.”
Peter said to him,“Lord, if it is you, order me to come to you on the water.”
So he said,“Come.” Peter got out of the boat, walked on the water, and came toward Jesus.
But when he saw the strong wind he became afraid. And starting to sink, he cried out,“Lord, save me!”
Immediately Jesus reached out his hand and caught him, saying to him,“You of little faith, why did you doubt?”
When they went up into the boat, the wind ceased.
Then those who were in the boat worshiped him, saying,“Truly you are the Son of God.”
After they had crossed over, they came to land at Gennesaret.
When the people there recognized him, they sent word into all the surrounding area, and they brought all their sick to him.
They begged him if they could only touch the edge of his cloak, and all who touched it were healed.
15
Breaking Human Traditions Then Pharisees and experts in the law came from Jerusalem to Jesus and said,
“Why do your disciples disobey the tradition of the elders? For they don’t wash their hands when they eat.”
He answered them,“And why do you disobey the commandment of God because of your tradition?
For God said,‘Honor your father and mother’ and‘Whoever insults his father or mother must be put to death.’
But you say,‘If someone tells his father or mother,“Whatever help you would have received from me is given to God,”
he does not need to honor his father.’ You have nullified the word of God on account of your tradition.
Hypocrites! Isaiah prophesied correctly about you when he said,
‘This people honors me with their lips, but their heart is far from me,
and they worship me in vain, teaching as doctrines the commandments of men.’”
True Defilement Then he called the crowd to him and said,“Listen and understand.
What defiles a person is not what goes into the mouth; it is what comes out of the mouth that defiles a person.”
Then the disciples came to him and said,“Do you know that when the Pharisees heard this saying they were offended?”
And he replied,“Every plant that my heavenly Father did not plant will be uprooted.
Leave them! They are blind guides. If someone who is blind leads another who is blind, both will fall into a pit.”
But Peter said to him,“Explain this parable to us.”
Jesus said,“Even after all this, are you still so foolish?
Don’t you understand that whatever goes into the mouth enters the stomach and then passes out into the sewer?
But the things that come out of the mouth come from the heart, and these things defile a person.
For out of the heart come evil ideas, murder, adultery, sexual immorality, theft, false testimony, slander.
These are the things that defile a person; it is not eating with unwashed hands that defiles a person.”
A Canaanite Woman’s Faith After going out from there, Jesus went to the region of Tyre and Sidon.
A Canaanite woman from that area came and cried out,“Have mercy on me, Lord, Son of David! My daughter is horribly demon-possessed!”
But he did not answer her a word. Then his disciples came and begged him,“Send her away, because she keeps on crying out after us.”
So he answered,“I was sent only to the lost sheep of the house of Israel.”
But she came and bowed down before him and said,“Lord, help me!”
“It is not right to take the children’s bread and throw it to the dogs,” he said.
“Yes, Lord,” she replied,“but even the dogs eat the crumbs that fall from their masters’ table.”
Then Jesus answered her,“Woman, your faith is great! Let what you want be done for you.” And her daughter was healed from that hour.
Healing Many Others When he left there, Jesus went along the Sea of Galilee. Then he went up a mountain, where he sat down.
Then large crowds came to him bringing with them the lame, blind, crippled, mute, and many others. They laid them at his feet, and he healed them.
As a result, the crowd was amazed when they saw the mute speaking, the crippled healthy, the lame walking, and the blind seeing, and they praised the God of Israel.
The Feeding of the Four Thousand Then Jesus called the disciples and said,“I have compassion on the crowd, because they have already been here with me three days and they have nothing to eat. I don’t want to send them away hungry since they may faint on the way.”
The disciples said to him,“Where can we get enough bread in this desolate place to satisfy so great a crowd?”
Jesus said to them,“How many loaves do you have?” They replied,“Seven– and a few small fish.”
After instructing the crowd to sit down on the ground,
he took the seven loaves and the fish, and after giving thanks, he broke them and began giving them to the disciples, who then gave them to the crowds.
They all ate and were satisfied, and they picked up the broken pieces left over, seven baskets full.
Not counting children and women, there were four thousand men who ate.
After sending away the crowd, he got into the boat and went to the region of Magadan.
16
The Demand for a Sign Now when the Pharisees and Sadducees came to test Jesus, they asked him to show them a sign from heaven.
He said,“When evening comes you say,‘It will be fair weather, because the sky is red,’
and in the morning,‘It will be stormy today, because the sky is red and darkening.’ You know how to judge correctly the appearance of the sky, but you cannot evaluate the signs of the times.
A wicked and adulterous generation asks for a sign, but no sign will be given to it except the sign of Jonah.” Then he left them and went away.
The Yeast of the Pharisees and Sadducees When the disciples went to the other side, they forgot to take bread.
“Watch out,” Jesus said to them,“beware of the yeast of the Pharisees and Sadducees.”
So they began to discuss this among themselves, saying,“It is because we brought no bread.”
When Jesus learned of this, he said,“You who have such little faith! Why are you arguing among yourselves about having no bread?
Do you still not understand? Don’t you remember the five loaves for the five thousand, and how many baskets you took up?
Or the seven loaves for the four thousand and how many baskets you took up?
How could you not understand that I was not speaking to you about bread? But beware of the yeast of the Pharisees and Sadducees!”
Then they understood that he had not told them to be on guard against the yeast in bread, but against the teaching of the Pharisees and Sadducees.
Peter’s Confession When Jesus came to the area of Caesarea Philippi, he asked his disciples,“Who do people say that the Son of Man is?”
They answered,“Some say John the Baptist, others Elijah, and others Jeremiah or one of the prophets.”
He said to them,“But who do you say that I am?”
Simon Peter answered,“You are the Christ, the Son of the living God.”
And Jesus answered him,“You are blessed, Simon son of Jonah, because flesh and blood did not reveal this to you, but my Father in heaven!
And I tell you that you are Peter, and on this rock I will build my church, and the gates of Hades will not overpower it.
I will give you the keys of the kingdom of heaven. Whatever you bind on earth will have been bound in heaven, and whatever you release on earth will have been released in heaven.”
Then he instructed his disciples not to tell anyone that he was the Christ.
First Prediction of Jesus’ Death and Resurrection From that time on Jesus began to show his disciples that he must go to Jerusalem and suffer many things at the hands of the elders, chief priests, and experts in the law, and be killed, and on the third day be raised.
So Peter took him aside and began to rebuke him:“God forbid, Lord! This must not happen to you!”
But he turned and said to Peter,“Get behind me, Satan! You are a stumbling block to me, because you are not setting your mind on God’s interests, but on man’s.”
Then Jesus said to his disciples,“If anyone wants to become my follower, he must deny himself, take up his cross, and follow me.
For whoever wants to save his life will lose it, but whoever loses his life because of me will find it.
For what does it benefit a person if he gains the whole world but forfeits his life? Or what can a person give in exchange for his life?
For the Son of Man will come with his angels in the glory of his Father, and then he will reward each person according to what he has done.
I tell you the truth, there are some standing here who will not experience death before they see the Son of Man coming in his kingdom.”
17
The Transfiguration Six days later Jesus took with him Peter, James, and John the brother of James, and led them privately up a high mountain.
And he was transfigured before them. His face shone like the sun, and his clothes became white as light.
Then Moses and Elijah also appeared before them, talking with him.
So Peter said to Jesus,“Lord, it is good for us to be here. If you want, I will make three shelters– one for you, one for Moses, and one for Elijah.”
While he was still speaking, a bright cloud overshadowed them, and a voice from the cloud said,“This is my one dear Son, in whom I take great delight. Listen to him!”
When the disciples heard this, they were overwhelmed with fear and threw themselves down with their faces to the ground.
But Jesus came and touched them.“Get up,” he said.“Do not be afraid.”
When they looked up, all they saw was Jesus alone.
As they were coming down from the mountain, Jesus commanded them,“Do not tell anyone about the vision until the Son of Man is raised from the dead.”
The disciples asked him,“Why then do the experts in the law say that Elijah must come first?”
He answered,“Elijah does indeed come first and will restore all things.
And I tell you that Elijah has already come. Yet they did not recognize him, but did to him whatever they wanted. In the same way, the Son of Man will suffer at their hands.”
Then the disciples understood that he was speaking to them about John the Baptist.
The Disciples’ Failure to Heal When they came to the crowd, a man came to him, knelt before him,
and said,“Lord, have mercy on my son, because he has seizures and suffers terribly, for he often falls into the fire and into the water.
I brought him to your disciples, but they were not able to heal him.”
Jesus answered,“You unbelieving and perverse generation! How much longer must I be with you? How much longer must I endure you? Bring him here to me.”
Then Jesus rebuked the demon and it came out of him, and the boy was healed from that moment.
Then the disciples came to Jesus privately and said,“Why couldn’t we cast it out?”
He told them,“It was because of your little faith. I tell you the truth, if you have faith the size of a mustard seed, you will say to this mountain,‘Move from here to there,’ and it will move; nothing will be impossible for you.”
Second Prediction of Jesus’ Death and Resurrection When they gathered together in Galilee, Jesus told them,“The Son of Man is going to be betrayed into the hands of men.
They will kill him, and on the third day he will be raised.” And they became greatly distressed.
The Temple Tax After they arrived in Capernaum, the collectors of the temple tax came to Peter and said,“Your teacher pays the double drachma tax, doesn’t he?”
He said,“Yes.” When Peter came into the house, Jesus spoke to him first,“What do you think, Simon? From whom do earthly kings collect tolls or taxes– from their sons or from foreigners?”
After he said,“From foreigners,” Jesus said to him,“Then the sons are free.
But so that we don’t offend them, go to the lake and throw out a hook. Take the first fish that comes up, and when you open its mouth, you will find a four drachma coin. Take that and give it to them for me and you.”
18
Questions About the Greatest At that time the disciples came to Jesus saying,“Who is the greatest in the kingdom of heaven?”
He called a child, had him stand among them,
and said,“I tell you the truth, unless you turn around and become like little children, you will never enter the kingdom of heaven!
Whoever then humbles himself like this little child is the greatest in the kingdom of heaven.
And whoever welcomes a child like this in my name welcomes me.
“But if anyone causes one of these little ones who believe in me to sin, it would be better for him to have a huge millstone hung around his neck and to be drowned in the open sea.
Woe to the world because of stumbling blocks! It is necessary that stumbling blocks come, but woe to the person through whom they come.
If your hand or your foot causes you to sin, cut it off and throw it away. It is better for you to enter life crippled or lame than to have two hands or two feet and be thrown into eternal fire.
And if your eye causes you to sin, tear it out and throw it away. It is better for you to enter into life with one eye than to have two eyes and be thrown into fiery hell.
The Parable of the Lost Sheep“See that you do not disdain one of these little ones. For I tell you that their angels in heaven always see the face of my Father in heaven.
What do you think? If someone owns a hundred sheep and one of them goes astray, will he not leave the ninety-nine on the mountains and go look for the one that went astray?
And if he finds it, I tell you the truth, he will rejoice more over it than over the ninety-nine that did not go astray.
In the same way, your Father in heaven is not willing that one of these little ones be lost.
Restoring Christian Relationships“If your brother sins, go and show him his fault when the two of you are alone. If he listens to you, you have regained your brother.
But if he does not listen, take one or two others with you, so that at the testimony of two or three witnesses every matter may be established.
If he refuses to listen to them, tell it to the church. If he refuses to listen to the church, treat him like a Gentile or a tax collector.
“I tell you the truth, whatever you bind on earth will have been bound in heaven, and whatever you release on earth will have been released in heaven.
Again, I tell you the truth, if two of you on earth agree about whatever you ask, my Father in heaven will do it for you.
For where two or three are assembled in my name, I am there among them.”
Then Peter came to him and said,“Lord, how many times must I forgive my brother who sins against me? As many as seven times?”
Jesus said to him,“Not seven times, I tell you, but seventy-seven times!
The Parable of the Unforgiving Slave“For this reason, the kingdom of heaven is like a king who wanted to settle accounts with his slaves.
As he began settling his accounts, a man who owed ten thousand talents was brought to him.
Because he was not able to repay it, the lord ordered him to be sold, along with his wife, children, and whatever he possessed, and repayment to be made.
Then the slave threw himself to the ground before him, saying,‘Be patient with me, and I will repay you everything.’
The lord had compassion on that slave and released him, and forgave him the debt.
After he went out, that same slave found one of his fellow slaves who owed him one hundred silver coins. So he grabbed him by the throat and started to choke him, saying,‘Pay back what you owe me!’
Then his fellow slave threw himself down and begged him,‘Be patient with me, and I will repay you.’
But he refused. Instead, he went out and threw him in prison until he repaid the debt.
When his fellow slaves saw what had happened, they were very upset and went and told their lord everything that had taken place.
Then his lord called the first slave and said to him,‘Evil slave! I forgave you all that debt because you begged me!
Should you not have shown mercy to your fellow slave, just as I showed it to you?’
And in anger his lord turned him over to the prison guards to torture him until he repaid all he owed.
So also my heavenly Father will do to you, if each of you does not forgive your brother from your heart.”
19
Questions About Divorce Now when Jesus finished these sayings, he left Galilee and went to the region of Judea beyond the Jordan River.
Large crowds followed him, and he healed them there.
Then some Pharisees came to him in order to test him. They asked,“Is it lawful to divorce a wife for any cause?”
He answered,“Have you not read that from the beginning the Creator made them male and female,
and said,‘For this reason a man will leave his father and mother and will be united with his wife, and the two will become one flesh’?
So they are no longer two, but one flesh. Therefore what God has joined together, let no one separate.”
They said to him,“Why then did Moses command us to give a certificate of dismissal and to divorce her?”
Jesus said to them,“Moses permitted you to divorce your wives because of your hard hearts, but from the beginning it was not this way.
Now I say to you that whoever divorces his wife, except for immorality, and marries another commits adultery.”
The disciples said to him,“If this is the case of a husband with a wife, it is better not to marry!”
He said to them,“Not everyone can accept this statement, except those to whom it has been given.
For there are some eunuchs who were that way from birth, and some who were made eunuchs by others, and some who became eunuchs for the sake of the kingdom of heaven. The one who is able to accept this should accept it.”
Jesus and Little Children Then little children were brought to him for him to lay his hands on them and pray. But the disciples scolded those who brought them.
But Jesus said,“Let the little children come to me and do not try to stop them, for the kingdom of heaven belongs to such as these.”
And he placed his hands on them and went on his way.
The Rich Young Man Now someone came up to him and said,“Teacher, what good thing must I do to gain eternal life?”
He said to him,“Why do you ask me about what is good? There is only one who is good. But if you want to enter into life, keep the commandments.”
“Which ones?” he asked. Jesus replied,“Do not murder, do not commit adultery, do not steal, do not give false testimony,
honor your father and mother, and love your neighbor as yourself.”
The young man said to him,“I have wholeheartedly obeyed all these laws. What do I still lack?”
Jesus said to him,“If you wish to be perfect, go sell your possessions and give the money to the poor, and you will have treasure in heaven. Then come, follow me.”
But when the young man heard this he went away sorrowful, for he was very rich.
Then Jesus said to his disciples,“I tell you the truth, it will be hard for a rich person to enter the kingdom of heaven!
Again I say, it is easier for a camel to go through the eye of a needle than for a rich person to enter into the kingdom of God.”
The disciples were greatly astonished when they heard this and said,“Then who can be saved?”
Jesus looked at them and replied,“This is impossible for mere humans, but for God all things are possible.”
Then Peter said to him,“Look, we have left everything to follow you! What then will there be for us?”
Jesus said to them,“I tell you the truth: In the age when all things are renewed, when the Son of Man sits on his glorious throne, you who have followed me will also sit on twelve thrones, judging the twelve tribes of Israel.
And whoever has left houses or brothers or sisters or father or mother or children or fields for my sake will receive a hundred times as much and will inherit eternal life.
But many who are first will be last, and the last first.
20
Workers in the Vineyard“For the kingdom of heaven is like a landowner who went out early in the morning to hire workers for his vineyard.
And after agreeing with the workers for the standard wage, he sent them into his vineyard.
When it was about nine o’clock in the morning, he went out again and saw others standing around in the marketplace without work.
He said to them,‘You go into the vineyard too, and I will give you whatever is right.’
So they went. When he went out again about noon and three o’clock that afternoon, he did the same thing.
And about five o’clock that afternoon he went out and found others standing around, and said to them,‘Why are you standing here all day without work?’
They said to him,‘Because no one hired us.’ He said to them,‘You go and work in the vineyard too.’
When it was evening the owner of the vineyard said to his manager,‘Call the workers and give the pay starting with the last hired until the first.’
When those hired about five o’clock came, each received a full day’s pay.
And when those hired first came, they thought they would receive more. But each one also received the standard wage.
When they received it, they began to complain against the landowner,
saying,‘These last fellows worked one hour, and you have made them equal to us who bore the hardship and burning heat of the day.’
And the landowner replied to one of them,‘Friend, I am not treating you unfairly. Didn’t you agree with me to work for the standard wage?
Take what is yours and go. I want to give to this last man the same as I gave to you.
Am I not permitted to do what I want with what belongs to me? Or are you envious because I am generous?’
So the last will be first, and the first last.”
Third Prediction of Jesus’ Death and Resurrection As Jesus was going up to Jerusalem, he took the twelve aside privately and said to them on the way,
“Look, we are going up to Jerusalem, and the Son of Man will be handed over to the chief priests and the experts in the law. They will condemn him to death,
and will turn him over to the Gentiles to be mocked and flogged severely and crucified. Yet on the third day, he will be raised.”
A Request for James and John Then the mother of the sons of Zebedee came to him with her sons, and kneeling down she asked him for a favor.
He said to her,“What do you want?” She replied,“Permit these two sons of mine to sit, one at your right hand and one at your left, in your kingdom.”
Jesus answered,“You don’t know what you are asking! Are you able to drink the cup I am about to drink?” They said to him,“We are able.”
He told them,“You will drink my cup, but to sit at my right and at my left is not mine to give. Rather, it is for those for whom it has been prepared by my Father.”
Now when the other ten heard this, they were angry with the two brothers.
But Jesus called them and said,“You know that the rulers of the Gentiles lord it over them, and those in high positions use their authority over them.
It must not be this way among you! Instead whoever wants to be great among you must be your servant,
and whoever wants to be first among you must be your slave–
just as the Son of Man did not come to be served but to serve, and to give his life as a ransom for many.”
Two Blind Men Healed As they were leaving Jericho, a large crowd followed them.
Two blind men were sitting by the road. When they heard that Jesus was passing by, they shouted,“Have mercy on us, Lord, Son of David!”
The crowd scolded them to get them to be quiet. But they shouted even more loudly,“Lord, have mercy on us, Son of David!”
Jesus stopped, called them, and said,“What do you want me to do for you?”
They said to him,“Lord, let our eyes be opened.”
Moved with compassion, Jesus touched their eyes. Immediately they received their sight and followed him.
21
The Triumphal Entry Now when they approached Jerusalem and came to Bethphage, at the Mount of Olives, Jesus sent two disciples,
telling them,“Go to the village ahead of you. Right away you will find a donkey tied there, and a colt with her. Untie them and bring them to me.
If anyone says anything to you, you are to say,‘The Lord needs them,’ and he will send them at once.”
This took place to fulfill what was spoken by the prophet:
“Tell the people of Zion,‘Look, your king is coming to you, unassuming and seated on a donkey, and on a colt, the foal of a donkey.’”
So the disciples went and did as Jesus had instructed them.
They brought the donkey and the colt and placed their cloaks on them, and he sat on them.
A very large crowd spread their cloaks on the road. Others cut branches from the trees and spread them on the road.
The crowds that went ahead of him and those following kept shouting,“Hosanna to the Son of David! Blessed is the one who comes in the name of the Lord! Hosanna in the highest!”
As he entered Jerusalem the whole city was thrown into an uproar, saying,“Who is this?”
And the crowds were saying,“This is the prophet Jesus, from Nazareth in Galilee.”
Cleansing the Temple Then Jesus entered the temple area and drove out all those who were selling and buying in the temple courts, and turned over the tables of the money changers and the chairs of those selling doves.
And he said to them,“It is written,‘My house will be called a house of prayer,’ but you are turning it into a den of robbers!”
The blind and lame came to him in the temple courts, and he healed them.
But when the chief priests and the experts in the law saw the wonderful things he did and heard the children crying out in the temple courts,“Hosanna to the Son of David,” they became indignant
and said to him,“Do you hear what they are saying?” Jesus said to them,“Yes. Have you never read,‘Out of the mouths of children and nursing infants you have prepared praise for yourself’?”
And leaving them, he went out of the city to Bethany and spent the night there.
The Withered Fig Tree Now early in the morning, as he returned to the city, he was hungry.
After noticing a fig tree by the road he went to it, but found nothing on it except leaves. He said to it,“Never again will there be fruit from you!” And the fig tree withered at once.
When the disciples saw it they were amazed, saying,“How did the fig tree wither so quickly?”
Jesus answered them,“I tell you the truth, if you have faith and do not doubt, not only will you do what was done to the fig tree, but even if you say to this mountain,‘Be lifted up and thrown into the sea,’ it will happen.
And whatever you ask in prayer, if you believe, you will receive.”
The Authority of Jesus Now after Jesus entered the temple courts, the chief priests and elders of the people came up to him as he was teaching and said,“By what authority are you doing these things, and who gave you this authority?”
Jesus answered them,“I will also ask you one question. If you answer me then I will also tell you by what authority I do these things.
Where did John’s baptism come from? From heaven or from people?” They discussed this among themselves, saying,“If we say,‘From heaven,’ he will say,‘Then why did you not believe him?’
But if we say,‘From people,’ we fear the crowd, for they all consider John to be a prophet.”
So they answered Jesus,“We don’t know.” Then he said to them,“Neither will I tell you by what authority I am doing these things.
The Parable of the Two Sons“What do you think? A man had two sons. He went to the first and said,‘Son, go and work in the vineyard today.’
The boy answered,‘I will not.’ But later he had a change of heart and went.
The father went to the other son and said the same thing. This boy answered,‘I will, sir,’ but did not go.
Which of the two did his father’s will?” They said,“The first.” Jesus said to them,“I tell you the truth, tax collectors and prostitutes will go ahead of you into the kingdom of God!
For John came to you in the way of righteousness, and you did not believe him. But the tax collectors and prostitutes did believe. Although you saw this, you did not later change your minds and believe him.
The Parable of the Tenants“Listen to another parable: There was a landowner who planted a vineyard. He put a fence around it, dug a pit for its winepress, and built a watchtower. Then he leased it to tenant farmers and went on a journey.
When the harvest time was near, he sent his slaves to the tenants to collect his portion of the crop.
But the tenants seized his slaves, beat one, killed another, and stoned another.
Again he sent other slaves, more than the first, and they treated them the same way.
Finally he sent his son to them, saying,‘They will respect my son.’
But when the tenants saw the son, they said to themselves,‘This is the heir. Come, let’s kill him and get his inheritance!’
So they seized him, threw him out of the vineyard, and killed him.
Now when the owner of the vineyard comes, what will he do to those tenants?”
They said to him,“He will utterly destroy those evil men! Then he will lease the vineyard to other tenants who will give him his portion at the harvest.”
Jesus said to them,“Have you never read in the scriptures:‘The stone the builders rejected has become the cornerstone. This is from the Lord, and it is marvelous in our eyes’?
For this reason I tell you that the kingdom of God will be taken from you and given to a people who will produce its fruit.
The one who falls on this stone will be broken to pieces, and the one on whom it falls will be crushed.”
When the chief priests and the Pharisees heard his parables, they realized that he was speaking about them.
They wanted to arrest him, but they were afraid of the crowds, because the crowds regarded him as a prophet.
22
The Parable of the Wedding Banquet Jesus spoke to them again in parables, saying:
“The kingdom of heaven can be compared to a king who gave a wedding banquet for his son.
He sent his slaves to summon those who had been invited to the banquet, but they would not come.
Again he sent other slaves, saying,‘Tell those who have been invited,“Look! The feast I have prepared for you is ready. My oxen and fattened cattle have been slaughtered, and everything is ready. Come to the wedding banquet.”’
But they were indifferent and went away, one to his farm, another to his business.
The rest seized his slaves, insolently mistreated them, and killed them.
The king was furious! He sent his soldiers, and they put those murderers to death and set their city on fire.
Then he said to his slaves,‘The wedding is ready, but the ones who had been invited were not worthy.
So go into the main streets and invite everyone you find to the wedding banquet.’
And those slaves went out into the streets and gathered all they found, both bad and good, and the wedding hall was filled with guests.
But when the king came in to see the wedding guests, he saw a man there who was not wearing wedding clothes.
And he said to him,‘Friend, how did you get in here without wedding clothes?’ But he had nothing to say.
Then the king said to his attendants,‘Tie him up hand and foot and throw him into the outer darkness, where there will be weeping and gnashing of teeth!’
For many are called, but few are chosen.”
Paying Taxes to Caesar Then the Pharisees went out and planned together to entrap him with his own words.
They sent to him their disciples along with the Herodians, saying,“Teacher, we know that you are truthful, and teach the way of God in accordance with the truth. You do not court anyone’s favor because you show no partiality.
Tell us then, what do you think? Is it right to pay taxes to Caesar or not?”
But Jesus realized their evil intentions and said,“Hypocrites! Why are you testing me?
Show me the coin used for the tax.” So they brought him a denarius.
Jesus said to them,“Whose image is this, and whose inscription?”
They replied,“Caesar’s.” He said to them,“Then give to Caesar the things that are Caesar’s, and to God the things that are God’s.”
Now when they heard this they were stunned, and they left him and went away.
Marriage and the Resurrection The same day Sadducees(who say there is no resurrection) came to him and asked him,
“Teacher, Moses said,‘If a man dies without having children, his brother must marry the widow and father children for his brother.’
Now there were seven brothers among us. The first one married and died, and since he had no children he left his wife to his brother.
The second did the same, and the third, down to the seventh.
Last of all, the woman died.
In the resurrection, therefore, whose wife of the seven will she be? For they all had married her.”
Jesus answered them,“You are deceived, because you don’t know the scriptures or the power of God.
For in the resurrection they neither marry nor are given in marriage, but are like angels in heaven.
Now as for the resurrection of the dead, have you not read what was spoken to you by God,
‘I am the God of Abraham, the God of Isaac, and the God of Jacob’? He is not the God of the dead but of the living!”
When the crowds heard this, they were amazed at his teaching.
The Greatest Commandment Now when the Pharisees heard that he had silenced the Sadducees, they assembled together.
And one of them, an expert in religious law, asked him a question to test him:
“Teacher, which commandment in the law is the greatest?”
Jesus said to him,“‘Love the Lord your God with all your heart, with all your soul, and with all your mind.’
This is the first and greatest commandment.
The second is like it:‘Love your neighbor as yourself.’
All the law and the prophets depend on these two commandments.”
The Messiah: David’s Son and Lord While the Pharisees were assembled, Jesus asked them a question:
“What do you think about the Christ? Whose son is he?” They said,“The son of David.”
He said to them,“How then does David by the Spirit call him‘Lord,’ saying,
‘The Lord said to my lord,“Sit at my right hand, until I put your enemies under your feet”’?
If David then calls him‘Lord,’ how can he be his son?”
No one was able to answer him a word, and from that day on no one dared to question him any longer.
23
Seven Woes Then Jesus said to the crowds and to his disciples,
“The experts in the law and the Pharisees sit on Moses’ seat.
Therefore pay attention to what they tell you and do it. But do not do what they do, for they do not practice what they teach.
They tie up heavy loads, hard to carry, and put them on men’s shoulders, but they themselves are not willing even to lift a finger to move them.
They do all their deeds to be seen by people, for they make their phylacteries wide and their tassels long.
They love the place of honor at banquets and the best seats in the synagogues
and elaborate greetings in the marketplaces, and to have people call them‘Rabbi.’
But you are not to be called‘Rabbi,’ for you have one Teacher and you are all brothers.
And call no one your‘father’ on earth, for you have one Father, who is in heaven.
Nor are you to be called‘teacher,’ for you have one teacher, the Christ.
The greatest among you will be your servant.
And whoever exalts himself will be humbled, and whoever humbles himself will be exalted.
“But woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You keep locking people out of the kingdom of heaven! For you neither enter nor permit those trying to enter to go in.
“Woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You cross land and sea to make one convert, and when you get one, you make him twice as much a child of hell as yourselves!
“Woe to you, blind guides, who say,‘Whoever swears by the temple is bound by nothing. But whoever swears by the gold of the temple is bound by the oath.’
Blind fools! Which is greater, the gold or the temple that makes the gold sacred?
And,‘Whoever swears by the altar is bound by nothing. But if anyone swears by the gift on it he is bound by the oath.’
You are blind! For which is greater, the gift or the altar that makes the gift sacred?
So whoever swears by the altar swears by it and by everything on it.
And whoever swears by the temple swears by it and the one who dwells in it.
And whoever swears by heaven swears by the throne of God and the one who sits on it.
“Woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You give a tenth of mint, dill, and cumin, yet you neglect what is more important in the law– justice, mercy, and faithfulness! You should have done these things without neglecting the others.
Blind guides! You strain out a gnat yet swallow a camel!
“Woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You clean the outside of the cup and the dish, but inside they are full of greed and self-indulgence.
Blind Pharisee! First clean the inside of the cup, so that the outside may become clean too!
“Woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You are like whitewashed tombs that look beautiful on the outside but inside are full of the bones of the dead and of everything unclean.
In the same way, on the outside you look righteous to people, but inside you are full of hypocrisy and lawlessness.
“Woe to you, experts in the law and you Pharisees, hypocrites! You build tombs for the prophets and decorate the graves of the righteous.
And you say,‘If we had lived in the days of our ancestors, we would not have participated with them in shedding the blood of the prophets.’
By saying this you testify against yourselves that you are descendants of those who murdered the prophets.
Fill up then the measure of your ancestors!
You snakes, you offspring of vipers! How will you escape being condemned to hell?
“For this reason I am sending you prophets and wise men and experts in the law, some of whom you will kill and crucify, and some you will flog in your synagogues and pursue from town to town,
so that on you will come all the righteous blood shed on earth, from the blood of righteous Abel to the blood of Zechariah son of Barachiah, whom you murdered between the temple and the altar.
I tell you the truth, this generation will be held responsible for all these things!
Judgment on Israel“O Jerusalem, Jerusalem, you who kill the prophets and stone those who are sent to you! How often I have longed to gather your children together as a hen gathers her chicks under her wings, but you would have none of it!
Look, your house is left to you desolate!
For I tell you, you will not see me from now until you say,‘Blessed is the one who comes in the name of the Lord!’”
24
The Destruction of the Temple Now as Jesus was going out of the temple courts and walking away, his disciples came to show him the temple buildings.
And he said to them,“Do you see all these things? I tell you the truth, not one stone will be left on another. All will be torn down!”
Signs of the End of the Age As he was sitting on the Mount of Olives, his disciples came to him privately and said,“Tell us, when will these things happen? And what will be the sign of your coming and of the end of the age?”
Jesus answered them,“Watch out that no one misleads you.
For many will come in my name, saying,‘I am the Christ,’ and they will mislead many.
You will hear of wars and rumors of wars. Make sure that you are not alarmed, for this must happen, but the end is still to come.
For nation will rise up in arms against nation, and kingdom against kingdom. And there will be famines and earthquakes in various places.
All these things are the beginning of birth pains.
Persecution of Disciples“Then they will hand you over to be persecuted and will kill you. You will be hated by all the nations because of my name.
Then many will be led into sin, and they will betray one another and hate one another.
And many false prophets will appear and deceive many,
and because lawlessness will increase so much, the love of many will grow cold.
But the person who endures to the end will be saved.
And this gospel of the kingdom will be preached throughout the whole inhabited earth as a testimony to all the nations, and then the end will come.
The Abomination of Desolation“So when you see the abomination of desolation– spoken about by Daniel the prophet– standing in the holy place”(let the reader understand),
“then those in Judea must flee to the mountains.
The one on the roof must not come down to take anything out of his house,
and the one in the field must not turn back to get his cloak.
Woe to those who are pregnant and to those who are nursing their babies in those days!
Pray that your flight may not be in winter or on a Sabbath.
For then there will be great suffering unlike anything that has happened from the beginning of the world until now, or ever will happen.
And if those days had not been cut short, no one would be saved. But for the sake of the elect those days will be cut short.
Then if anyone says to you,‘Look, here is the Christ!’ or‘There he is!’ do not believe him.
For false messiahs and false prophets will appear and perform great signs and wonders to deceive, if possible, even the elect.
Remember, I have told you ahead of time.
So then, if someone says to you,‘Look, he is in the wilderness,’ do not go out, or‘Look, he is in the inner rooms,’ do not believe him.
For just like the lightning comes from the east and flashes to the west, so the coming of the Son of Man will be.
Wherever the corpse is, there the vultures will gather.
The Arrival of the Son of Man“Immediately after the suffering of those days, the sun will be darkened, and the moon will not give its light; the stars will fall from heaven, and the powers of heaven will be shaken.
Then the sign of the Son of Man will appear in heaven, and all the tribes of the earth will mourn. They will see the Son of Man arriving on the clouds of heaven with power and great glory.
And he will send his angels with a loud trumpet blast, and they will gather his elect from the four winds, from one end of heaven to the other.
The Parable of the Fig Tree“Learn this parable from the fig tree: Whenever its branch becomes tender and puts out its leaves, you know that summer is near.
So also you, when you see all these things, know that he is near, right at the door.
I tell you the truth, this generation will not pass away until all these things take place.
Heaven and earth will pass away, but my words will never pass away.
Be Ready!“But as for that day and hour no one knows it– not even the angels in heaven– except the Father alone.
For just like the days of Noah were, so the coming of the Son of Man will be.
For in those days before the flood, people were eating and drinking, marrying and giving in marriage, until the day Noah entered the ark.
And they knew nothing until the flood came and took them all away. It will be the same at the coming of the Son of Man.
Then there will be two men in the field; one will be taken and one left.
There will be two women grinding grain with a mill; one will be taken and one left.
“Therefore stay alert, because you do not know on what day your Lord will come.
But understand this: If the owner of the house had known at what time of night the thief was coming, he would have been alert and would not have let his house be broken into.
Therefore you also must be ready, because the Son of Man will come at an hour when you do not expect him.
The Faithful and Wise Slave“Who then is the faithful and wise slave, whom the master has put in charge of his household, to give the other slaves their food at the proper time?
Blessed is that slave whom the master finds at work when he comes.
I tell you the truth, the master will put him in charge of all his possessions.
But if that evil slave should say to himself,‘My master is staying away a long time,’
and he begins to beat his fellow slaves and to eat and drink with drunkards,
then the master of that slave will come on a day when he does not expect him and at an hour he does not foresee,
and will cut him in two, and assign him a place with the hypocrites, where there will be weeping and gnashing of teeth.
25
The Parable of the Ten Virgins“At that time the kingdom of heaven will be like ten virgins who took their lamps and went out to meet the bridegroom.
Five of the virgins were foolish, and five were wise.
When the foolish ones took their lamps, they did not take extra olive oil with them.
But the wise ones took flasks of olive oil with their lamps.
When the bridegroom was delayed a long time, they all became drowsy and fell asleep.
But at midnight there was a shout,‘Look, the bridegroom is here! Come out to meet him.’
Then all the virgins woke up and trimmed their lamps.
The foolish ones said to the wise,‘Give us some of your oil, because our lamps are going out.’
‘No,’ they replied.‘There won’t be enough for you and for us. Go instead to those who sell oil and buy some for yourselves.’
But while they had gone to buy it, the bridegroom arrived, and those who were ready went inside with him to the wedding banquet. Then the door was shut.
Later, the other virgins came too, saying,‘Lord, lord! Let us in!’
But he replied,‘I tell you the truth, I do not know you!’
Therefore stay alert, because you do not know the day or the hour.
The Parable of the Talents“For it is like a man going on a journey, who summoned his slaves and entrusted his property to them.
To one he gave five talents, to another two, and to another one, each according to his ability. Then he went on his journey.
The one who had received five talents went off right away and put his money to work and gained five more.
In the same way, the one who had two gained two more.
But the one who had received one talent went out and dug a hole in the ground and hid his master’s money in it.
After a long time, the master of those slaves came and settled his accounts with them.
The one who had received the five talents came and brought five more, saying,‘Sir, you entrusted me with five talents. See, I have gained five more.’
His master answered,‘Well done, good and faithful slave! You have been faithful in a few things. I will put you in charge of many things. Enter into the joy of your master.’
The one with the two talents also came and said,‘Sir, you entrusted two talents to me. See, I have gained two more.’
His master answered,‘Well done, good and faithful slave! You have been faithful with a few things. I will put you in charge of many things. Enter into the joy of your master.’
Then the one who had received the one talent came and said,‘Sir, I knew that you were a hard man, harvesting where you did not sow, and gathering where you did not scatter seed,
so I was afraid, and I went and hid your talent in the ground. See, you have what is yours.’
But his master answered,‘Evil and lazy slave! So you knew that I harvest where I didn’t sow and gather where I didn’t scatter?
Then you should have deposited my money with the bankers, and on my return I would have received my money back with interest!
Therefore take the talent from him and give it to the one who has ten.
For the one who has will be given more, and he will have more than enough. But the one who does not have, even what he has will be taken from him.
And throw that worthless slave into the outer darkness, where there will be weeping and gnashing of teeth.’
The Judgment“When the Son of Man comes in his glory and all the angels with him, then he will sit on his glorious throne.
All the nations will be assembled before him, and he will separate people one from another like a shepherd separates the sheep from the goats.
He will put the sheep on his right and the goats on his left.
Then the king will say to those on his right,‘Come, you who are blessed by my Father, inherit the kingdom prepared for you from the foundation of the world.
For I was hungry and you gave me food, I was thirsty and you gave me something to drink, I was a stranger and you invited me in,
I was naked and you gave me clothing, I was sick and you took care of me, I was in prison and you visited me.’
Then the righteous will answer him,‘Lord, when did we see you hungry and feed you, or thirsty and give you something to drink?
When did we see you a stranger and invite you in, or naked and clothe you?
When did we see you sick or in prison and visit you?’
And the king will answer them,‘I tell you the truth, just as you did it for one of the least of these brothers or sisters of mine, you did it for me.’
“Then he will say to those on his left,‘Depart from me, you accursed, into the eternal fire that has been prepared for the devil and his angels!
For I was hungry and you gave me nothing to eat, I was thirsty and you gave me nothing to drink.
I was a stranger and you did not receive me as a guest, naked and you did not clothe me, sick and in prison and you did not visit me.’
Then they too will answer,‘Lord, when did we see you hungry or thirsty or a stranger or naked or sick or in prison, and did not give you whatever you needed?’
Then he will answer them,‘I tell you the truth, just as you did not do it for one of the least of these, you did not do it for me.’
And these will depart into eternal punishment, but the righteous into eternal life.”
26
The Plot Against Jesus When Jesus had finished saying all these things, he told his disciples,
“You know that after two days the Passover is coming, and the Son of Man will be handed over to be crucified.”
Then the chief priests and the elders of the people met together in the palace of the high priest, who was named Caiaphas.
They planned to arrest Jesus by stealth and kill him.
But they said,“Not during the feast, so that there won’t be a riot among the people.”
Jesus’ Anointing Now while Jesus was in Bethany at the house of Simon the leper,
a woman came to him with an alabaster jar of expensive perfumed oil, and she poured it on his head as he was at the table.
When the disciples saw this, they became indignant and said,“Why this waste?
It could have been sold at a high price and the money given to the poor!”
When Jesus learned of this, he said to them,“Why are you bothering this woman? She has done a good service for me.
For you will always have the poor with you, but you will not always have me!
When she poured this oil on my body, she did it to prepare me for burial.
I tell you the truth, wherever this gospel is proclaimed in the whole world, what she has done will also be told in memory of her.”
The Plan to Betray Jesus Then one of the twelve, the one named Judas Iscariot, went to the chief priests
and said,“What will you give me to betray him into your hands?” So they set out thirty silver coins for him.
From that time on, Judas began looking for an opportunity to betray him.
The Passover Now on the first day of the feast of Unleavened Bread the disciples came to Jesus and said,“Where do you want us to prepare for you to eat the Passover?”
He said,“Go into the city to a certain man and tell him,‘The Teacher says,“My time is near. I will observe the Passover with my disciples at your house.”’”
So the disciples did as Jesus had instructed them, and they prepared the Passover.
When it was evening, he took his place at the table with the twelve.
And while they were eating he said,“I tell you the truth, one of you will betray me.”
They became greatly distressed and each one began to say to him,“Surely not I, Lord?”
He answered,“The one who has dipped his hand into the bowl with me will betray me.
The Son of Man will go as it is written about him, but woe to that man by whom the Son of Man is betrayed! It would be better for him if he had never been born.”
Then Judas, the one who would betray him, said,“Surely not I, Rabbi?” Jesus replied,“You have said it yourself.”
The Lord’s Supper While they were eating, Jesus took bread, and after giving thanks he broke it, gave it to his disciples, and said,“Take, eat, this is my body.”
And after taking the cup and giving thanks, he gave it to them, saying,“Drink from it, all of you,
for this is my blood, the blood of the covenant, that is poured out for many for the forgiveness of sins.
I tell you, from now on I will not drink of this fruit of the vine until that day when I drink it new with you in my Father’s kingdom.”
After singing a hymn, they went out to the Mount of Olives.
The Prediction of Peter’s Denial Then Jesus said to them,“This night you will all fall away because of me, for it is written:‘I will strike the shepherd, and the sheep of the flock will be scattered.’
But after I am raised, I will go ahead of you into Galilee.”
Peter said to him,“If they all fall away because of you, I will never fall away!”
Jesus said to him,“I tell you the truth, on this night, before the rooster crows, you will deny me three times.”
Peter said to him,“Even if I must die with you, I will never deny you.” And all the disciples said the same thing.
Gethsemane Then Jesus went with them to a place called Gethsemane, and he said to the disciples,“Sit here while I go over there and pray.”
He took with him Peter and the two sons of Zebedee, and became anguished and distressed.
Then he said to them,“My soul is deeply grieved, even to the point of death. Remain here and stay awake with me.”
Going a little farther, he threw himself down with his face to the ground and prayed,“My Father, if possible, let this cup pass from me! Yet not what I will, but what you will.”
Then he came to the disciples and found them sleeping. He said to Peter,“So, couldn’t you stay awake with me for one hour?
Stay awake and pray that you will not fall into temptation. The spirit is willing, but the flesh is weak.”
He went away a second time and prayed,“My Father, if this cup cannot be taken away unless I drink it, your will must be done.”
He came again and found them sleeping; they could not keep their eyes open.
So leaving them again, he went away and prayed for the third time, saying the same thing once more.
Then he came to the disciples and said to them,“Are you still sleeping and resting? Look, the hour is approaching, and the Son of Man is betrayed into the hands of sinners.
Get up, let us go. Look! My betrayer is approaching!”
Betrayal and Arrest While he was still speaking, Judas, one of the twelve, arrived. With him was a large crowd armed with swords and clubs, sent by the chief priests and elders of the people.
(Now the betrayer had given them a sign, saying,“The one I kiss is the man. Arrest him!”)
Immediately he went up to Jesus and said,“Greetings, Rabbi,” and kissed him.
Jesus said to him,“Friend, do what you are here to do.” Then they came and took hold of Jesus and arrested him.
But one of those with Jesus grabbed his sword, drew it out, and struck the high priest’s slave, cutting off his ear.
Then Jesus said to him,“Put your sword back in its place! For all who take hold of the sword will die by the sword.
Or do you think that I cannot call on my Father, and that he would send me more than twelve legions of angels right now?
How then would the scriptures that say it must happen this way be fulfilled?”
At that moment Jesus said to the crowd,“Have you come out with swords and clubs to arrest me like you would an outlaw? Day after day I sat teaching in the temple courts, yet you did not arrest me.
But this has happened so that the scriptures of the prophets would be fulfilled.” Then all the disciples left him and fled.
Condemned by the Sanhedrin Now the ones who had arrested Jesus led him to Caiaphas, the high priest, in whose house the experts in the law and the elders had gathered.
But Peter was following him from a distance, all the way to the high priest’s courtyard. After going in, he sat with the guards to see the outcome.
The chief priests and the whole Sanhedrin were trying to find false testimony against Jesus so that they could put him to death.
But they did not find anything, though many false witnesses came forward. Finally two came forward
and declared,“This man said,‘I am able to destroy the temple of God and rebuild it in three days.’”
So the high priest stood up and said to him,“Have you no answer? What is this that they are testifying against you?”
But Jesus was silent. The high priest said to him,“I charge you under oath by the living God, tell us if you are the Christ, the Son of God.”
Jesus said to him,“You have said it yourself. But I tell you, from now on you will see the Son of Man sitting at the right hand of the Power and coming on the clouds of heaven.”
Then the high priest tore his clothes and declared,“He has blasphemed! Why do we still need witnesses? Now you have heard the blasphemy!
What is your verdict?” They answered,“He is guilty and deserves death.”
Then they spat in his face and struck him with their fists. And some slapped him,
saying,“Prophesy for us, you Christ! Who hit you?”
Peter’s Denials Now Peter was sitting outside in the courtyard. A slave girl came to him and said,“You also were with Jesus the Galilean.”
But he denied it in front of them all:“I don’t know what you’re talking about!”
When he went out to the gateway, another slave girl saw him and said to the people there,“This man was with Jesus the Nazarene.”
He denied it again with an oath,“I do not know the man!”
After a little while, those standing there came up to Peter and said,“You really are one of them too– even your accent gives you away!”
At that he began to curse, and he swore with an oath,“I do not know the man!” At that moment a rooster crowed.
Then Peter remembered what Jesus had said:“Before the rooster crows, you will deny me three times.” And he went outside and wept bitterly.
27
Jesus Brought Before Pilate When it was early in the morning, all the chief priests and the elders of the people plotted against Jesus to execute him.
They tied him up, led him away, and handed him over to Pilate the governor.
Judas’ Suicide Now when Judas, who had betrayed him, saw that Jesus had been condemned, he regretted what he had done and returned the thirty silver coins to the chief priests and the elders,
saying,“I have sinned by betraying innocent blood!” But they said,“What is that to us? You take care of it yourself!”
So Judas threw the silver coins into the temple and left. Then he went out and hanged himself.
The chief priests took the silver and said,“It is not lawful to put this into the temple treasury, since it is blood money.”
After consulting together they bought the Potter’s Field with it, as a burial place for foreigners.
For this reason that field has been called the“Field of Blood” to this day.
Then what was spoken by Jeremiah the prophet was fulfilled:“They took the thirty silver coins, the price of the one whose price had been set by the people of Israel,
and they gave them for the potter’s field, as the Lord commanded me.”
Jesus and Pilate Then Jesus stood before the governor, and the governor asked him,“Are you the king of the Jews?” Jesus said,“You say so.”
But when he was accused by the chief priests and the elders, he did not respond.
Then Pilate said to him,“Don’t you hear how many charges they are bringing against you?”
But he did not answer even one accusation, so that the governor was quite amazed.
During the feast the governor was accustomed to release one prisoner to the crowd, whomever they wanted.
At that time they had in custody a notorious prisoner named Jesus Barabbas.
So after they had assembled, Pilate said to them,“Whom do you want me to release for you, Jesus Barabbas or Jesus who is called the Christ?”
(For he knew that they had handed him over because of envy.)
As he was sitting on the judgment seat, his wife sent a message to him:“Have nothing to do with that innocent man; I have suffered greatly as a result of a dream about him today.”
But the chief priests and the elders persuaded the crowds to ask for Barabbas and to have Jesus killed.
The governor asked them,“Which of the two do you want me to release for you?” And they said,“Barabbas!”
Pilate said to them,“Then what should I do with Jesus who is called the Christ?” They all said,“Crucify him!”
He asked,“Why? What wrong has he done?” But they shouted more insistently,“Crucify him!”
Jesus is Condemned and Mocked When Pilate saw that he could do nothing, but that instead a riot was starting, he took some water, washed his hands before the crowd and said,“I am innocent of this man’s blood. You take care of it yourselves!”
In reply all the people said,“Let his blood be on us and on our children!”
Then he released Barabbas for them. But after he had Jesus flogged, he handed him over to be crucified.
Then the governor’s soldiers took Jesus into the governor’s residence and gathered the whole cohort around him.
They stripped him and put a scarlet robe around him,
and after braiding a crown of thorns, they put it on his head. They put a staff in his right hand, and kneeling down before him, they mocked him:“Hail, king of the Jews!”
They spat on him and took the staff and struck him repeatedly on the head.
When they had mocked him, they stripped him of the robe and put his own clothes back on him. Then they led him away to crucify him.
The Crucifixion As they were going out, they found a man from Cyrene named Simon, whom they forced to carry his cross.
They came to a place called Golgotha(which means“Place of the Skull”)
and offered Jesus wine mixed with gall to drink. But after tasting it, he would not drink it.
When they had crucified him, they divided his clothes by throwing dice.
Then they sat down and kept guard over him there.
Above his head they put the charge against him, which read:“This is Jesus, the king of the Jews.”
Then two outlaws were crucified with him, one on his right and one on his left.
Those who passed by defamed him, shaking their heads
and saying,“You who can destroy the temple and rebuild it in three days, save yourself! If you are God’s Son, come down from the cross!”
In the same way even the chief priests– together with the experts in the law and elders– were mocking him:
“He saved others, but he cannot save himself! He is the king of Israel! If he comes down now from the cross, we will believe in him!
He trusts in God– let God, if he wants to, deliver him now because he said,‘I am God’s Son’!”
The robbers who were crucified with him also spoke abusively to him.
Jesus’ Death Now from noon until three, darkness came over all the land.
At about three o’clock Jesus shouted with a loud voice,“Eli, Eli, lema sabachthani?” that is,“My God, my God, why have you forsaken me?”
When some of the bystanders heard it, they said,“This man is calling for Elijah.”
Immediately one of them ran and got a sponge, filled it with sour wine, put it on a stick, and gave it to him to drink.
But the rest said,“Leave him alone! Let’s see if Elijah will come to save him.”
Then Jesus cried out again with a loud voice and gave up his spirit.
Just then the temple curtain was torn in two, from top to bottom. The earth shook and the rocks were split apart.
And tombs were opened, and the bodies of many saints who had died were raised.
(They came out of the tombs after his resurrection and went into the holy city and appeared to many people.)
Now when the centurion and those with him who were guarding Jesus saw the earthquake and what took place, they were extremely terrified and said,“Truly this one was God’s Son!”
Many women who had followed Jesus from Galilee and given him support were also there, watching from a distance.
Among them were Mary Magdalene, Mary the mother of James and Joseph, and the mother of the sons of Zebedee.
Jesus’ Burial Now when it was evening, there came a rich man from Arimathea, named Joseph, who was also a disciple of Jesus.
He went to Pilate and asked for the body of Jesus. Then Pilate ordered that it be given to him.
Joseph took the body, wrapped it in a clean linen cloth,
and placed it in his own new tomb that he had cut in the rock. Then he rolled a great stone across the entrance of the tomb and went away.
(Now Mary Magdalene and the other Mary were sitting there, opposite the tomb.)
The Guard at the Tomb The next day(which is after the day of preparation) the chief priests and the Pharisees assembled before Pilate
and said,“Sir, we remember that while that deceiver was still alive he said,‘After three days I will rise again.’
So give orders to secure the tomb until the third day. Otherwise his disciples may come and steal his body and say to the people,‘He has been raised from the dead,’ and the last deception will be worse than the first.”
Pilate said to them,“Take a guard of soldiers. Go and make it as secure as you can.”
So they went with the soldiers of the guard and made the tomb secure by sealing the stone.
28
The Resurrection Now after the Sabbath, at dawn on the first day of the week, Mary Magdalene and the other Mary went to look at the tomb.
Suddenly there was a severe earthquake, for an angel of the Lord descending from heaven came and rolled away the stone and sat on it.
His appearance was like lightning, and his clothes were white as snow.
The guards were shaken and became like dead men because they were so afraid of him.
But the angel said to the women,“Do not be afraid; I know that you are looking for Jesus, who was crucified.
He is not here, for he has been raised, just as he said. Come and see the place where he was lying.
Then go quickly and tell his disciples,‘He has been raised from the dead. He is going ahead of you into Galilee. You will see him there.’ Listen, I have told you!”
So they left the tomb quickly, with fear and great joy, and ran to tell his disciples.
But Jesus met them, saying,“Greetings!” They came to him, held on to his feet and worshiped him.
Then Jesus said to them,“Do not be afraid. Go and tell my brothers to go to Galilee. They will see me there.”
The Guards’ Report While they were going, some of the guard went into the city and told the chief priests everything that had happened.
After they had assembled with the elders and formed a plan, they gave a large sum of money to the soldiers,
telling them,“You are to say,‘His disciples came at night and stole his body while we were asleep.’
If this matter is heard before the governor, we will satisfy him and keep you out of trouble.”
So they took the money and did as they were instructed. And this story is told among the Jews to this day.
The Great Commission So the eleven disciples went to Galilee to the mountain Jesus had designated.
When they saw him, they worshiped him, but some doubted.
Then Jesus came up and said to them,“All authority in heaven and on earth has been given to me.
Therefore go and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father and the Son and the Holy Spirit,
teaching them to obey everything I have commanded you. And remember, I am with you always, to the end of the age.”