- New Vietnamese Bible 2014
Nhã Ca
NHÃ CA
Nhã Ca
Nhã
NHÃ CA
Giới Thiệu
Nhã Ca là sách bao gồm một số bài thơ tình cảm, hầu hết theo thể thi ca đối đáp giữa một người nam với một thiếu nữ hay ngược lại. Nhiều bản dịch gọi sách này là Bài Ca của Sa-lô-môn theo đề tựa tiếng Hê-bơ-rơ.
Những bài ca này thường được những người Do Thái giải nghĩa như là hình ảnh nói lên mối liên quan giữa Đức Chúa Trời và dân Ngài. Những tín hữu Cơ Đốc giải nghĩa chúng như hình ảnh nói lên mối tương giao giữa Chúa Cứu Thế và Hội Thánh Ngài.
Bố Cục
1. Bài ca thứ nhất 1:1–2:7
2. Bài ca thứ hai 2:8–3:5
3. Bài ca thứ ba 3:6–5:1
4. Bài ca thứ tư 5:2–6:3
5. Bài ca thứ năm 6:4–8:4
6. Bài ca thứ sáu 8:5-14
Bài ca tuyệt tác,1:1 Nt: “bài ca trong các bài ca”; đây là cách ngôn ngữ Hy-bá diễn tả dạng so sánh cao nhất của Sa-lô-môn.
Tình Yêu Ngọt Hơn Rượu
Người nữ
Ước gì chàng hôn tôi với nụ hôn từ miệng chàng!
Thật vậy, tình anh ngọt hơn rượu!
Dầu thơm của anh tỏa mùi thơm ngào ngạt,
Người anh1:3 Nt: danh tiếng anh thơm như dầu thơm tuôn tràn;
Thảo nào các thiếu nữ yêu anh.
Xin kéo em theo với anh! Nào, chúng mình cùng chạy!
Vua đã đưa tôi vào phòng ngự.
Bạn hữu
Nào, chúng mình hãy hân hoan vui mừng vì anh,
Chúng mình hãy ca ngợi tình anh ngon hơn rượu.
Người nữ
Các thiếu nữ yêu anh thật phải lắm.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,
Da tôi đen giòn, nhưng tôi đẹp.
Đen như các trại Kê-đa,
Và đẹp như màn trướng của vua Sa-lô-môn.
Xin đừng nhìn tôi chằm chặp vì da tôi ngăm đen,
Mặt trời đã đốt cháy da tôi.
Các anh tôi đã giận tôi,
Phân công tôi chăm sóc vườn nho.
Còn vườn nho của riêng tôi, tôi lại chẳng chăm sóc.
Đối Thoại Giữa Hai Người Yêu Nhau
Người nữ
Anh yêu dấu của lòng em, xin cho em biết anh chăn cừu ở đâu,
Anh cho chúng nghỉ trưa nơi nào,
Kẻo người ta gặp em đi lang thang1:7 Nt: “kẻo em phải giống như người nữ trùm kín mặt”; một số học giả và các bản KT Công Giáo, NAB, NJV đọc theo Syn, Syr, La-tinh, và A-ra-ma-ít: “đi lang thang.”
Gần bầy súc vật của các bạn anh.
Người nam
Này cô em xinh đẹp nhất trong các thiếu nữ, nếu em không biết,
Hãy noi theo dấu chân đàn cừu,
Và chăn đàn dê con của em,
Gần bên trại các người chăn.
Em yêu dấu của anh,1:9 Nt: Bạn tình/bạn lòng của anh anh ví em
Như ngựa cái kéo xe Pha-ra-ôn.
Đôi má em duyên dáng, vòng hoa tai,
Cổ em xinh xắn, xâu chuỗi hạt.
Chúng mình sẽ làm cho em
Những chiếc vòng vàng nhận hạt bạc.
Người nữ
Trong khi vua ngự bàn ăn,
Dầu cam tòng của tôi tỏa mùi thơm ngát.
Người yêu tôi, đối với tôi, là túi nhỏ đựng trầm hương1:13 Sách Nhã Ca nói đến nhiều loại cây thơm, cỏ lạ đặc biệt từ Ấn Độ, Trung Đông, và Ai-cập mà người Việt chúng ta không biết và không có tên tương đương. Từ môr (tiếng Anh là myrrh), Kinh Thánh bản 1926 thường dịch là “một dược”
Nằm giữa ngực tôi.
Người yêu tôi, đối với tôi, là chùm hoa phụng tiên
Trong vườn nho Ên-ghê-đi.1:14 Ên-ghê-đi (có nghĩa là “suối dê con”) là một ốc đảo trong sa mạc Giu-đê, bên bờ phía tây Biển Chết
Người nam
Ôi, em đẹp biết bao, em yêu dấu của anh!
Ôi, em đẹp biết bao,
Với đôi mắt bồ câu!
Người nữ
Ôi, anh thật đẹp trai, anh yêu của em!
Anh phong nhã vô cùng!
Giường của chúng mình thật xanh tươi.
Xà nhà của chúng mình là cây hương nam,
Trần nhà là cây khắc diệp.
Em là hoa thủy tiên2:1 Các bản dịch cũ thường dịch là “hoa hồng/tường vi”. Thật ra đây là một loài hoa dại mọc rất nhiều trong đồng bằng Sa-rôn vào đầu mùa xuân, giống như hoa nghệ tây (crocus) hoặc thủy tiên (daffodil/narcissus) trong cánh đồng Sa-rôn,
Là hoa huệ nơi những thung lũng sâu.
Người nam
Em yêu dấu của anh giữa vòng các thiếu nữ
Khác nào hoa huệ2:2 Nt: Hy-bá sô-sa-na mượn từ gốc Ai-cập, chỉ hoa sen hoặc hoa súng, màu trắng hoặc màu xanh dương giữa đám gai góc.
Người nữ
Người yêu của em giữa các thanh niên
Khác nào cây táo giữa đám cây rừng.
Em thích ngồi dưới bóng mát của chàng,
Và trái của chàng ngọt lịm nơi miệng em.
Chàng đưa tôi vào phòng yến tiệc,
Và phủ lên tôi lá cờ của ái tình.
Xin dùng bánh nho khô thêm sức cho tôi,
Xin dùng trái táo tẩm bổ tôi,
Vì tôi mắc bệnh ái tình.
Tay trái người luồn dưới đầu tôi,
Tay phải người ôm sát tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,
Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.
Người Nữ Hồi Tưởng Lại Cuộc Viếng Thăm Của Người Yêu
Người Nữ
Nghe này: Người yêu tôi!
Kìa, chàng đang đến,
Nhảy qua các núi,
Phóng qua các đồi!
Người yêu tôi khác nào linh dương, hoặc nai tơ.
Kìa, chàng dừng lại sau vách nhà chúng tôi,
Nhìn chăm qua cửa sổ,
Ngó ngang qua mắt cáo.2:9 Khung những thanh gỗ hoặc sắt đan cắt nhau, chừa những ô trống giữa các đường xiên
Người yêu tôi mời gọi tôi:2:10 Nt: đáp lời và nói với tôi
Người nam
Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh,
Hãy chỗi dậy và đến!
Xem kìa, mùa đông đã qua,
Mưa đã dứt hạt, đi khỏi rồi.
Hoa nở rộ khắp đất,
Mùa ca hát đã đến,
Tiếng chim gáy hót
Vang khắp quê mình.
Vả trên cây đổi màu sắp chín,
Nho trổ nụ hương thơm ngào ngạt.
Em yêu dấu của anh, người đẹp của anh.
Hãy chỗi dậy và đến!
Bồ câu của anh nơi hốc đá,
Nơi sâu kín của vách đá,
Cho anh ngắm nhìn mặt em,
Cho anh nghe tiếng em,
Vì tiếng em dịu dàng,
Và mặt em xinh đẹp.
Người nữ
Hãy bắt giúp chúng tôi những con chồn,
Những con chồn nhỏ
Phá hại vườn nho,
Vì vườn nho chúng tôi đang trổ hoa.
Người yêu tôi thuộc về tôi, và tôi thuộc về chàng.
Chàng vui thỏa2:16 Động từ Hy-bá ra-a có hai nghĩa: 1) ăn cỏ; hiểu rộng ra là “ăn uống vui thỏa”. 2) chăn bầy, cho bầy súc vật ăn cỏ giữa khóm hoa sen.
Khi gió chiều hiu hiu thổi,2:17 Nt: “ngày thổi” Theo Sáng 3:8, “gió ban ngày” là gió chiều
Và bóng chiều trải dài trốn chạy,2:17 Nt: “bóng chạy trốn” nghĩa là bóng chiều trải dài ra và trốn mất trong bóng đêm
Anh yêu dấu của em, xin anh trở về,
Giống như linh dương
Hoặc nai tơ
Trên dẫy núi Xẻ Đôi.2:17 Hoặc núi “Bê-the.” Các học giả chưa biết rõ núi này ở đâu, có người cho là núi Bít-tia, cách Giê-ru-sa-lem khoảng 10km về phía tây nam
Tưởng Nhớ Người Yêu Khi Xa Vắng
Người nữ
Nằm trên giường ban đêm,
Tôi tìm người mà lòng tôi yêu mến.
Tôi tìm chàng mà không gặp.
(Tôi tự nhủ:)
“Tôi sẽ dậy, đi vòng khắp thành nhiều lần,
Rảo qua các đường phố và các quảng trường,
Để tìm người mà lòng tôi yêu mến.”
Tôi tìm chàng mà không gặp.
Những người canh gác đi tuần vòng quanh thành
Bắt gặp tôi.
“Các ông có thấy người mà lòng tôi yêu mến không?”
Tôi vừa đi khỏi họ chẳng bao xa,
Chợt gặp ngay người mà lòng tôi yêu mến.
Tôi ôm chặt lấy chàng, không chịu buông chàng ra,
Cho đến khi tôi đưa chàng về nhà mẹ tôi,
Về phòng của người đã thai nghén tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
Nhân danh đàn linh dương và nai cái đồng hoang,
Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện.
Đám Cưới “Vua Sa-lô-môn”3:6 Có thể người nữ hồi tưởng lại ngày cưới của mình, và ví chồng mình như vua Sa-lô-môn
Ai kia từ sa mạc đi lên,
Tựa cột khói,
Thơm ngát một dược và nhũ hương,
Cùng mọi thứ phấn thơm mua từ xa?3:6 Nt: Phấn thơm mua từ xa, phấn thơm của người buôn bán
Xem kìa, kiệu vua Sa-lô-môn!
Sáu mươi dũng sĩ vây quanh kiệu,
Thuộc hàng dũng sĩ của Y-sơ-ra-ên.
Mọi người đều thạo cầm gươm,
Đánh giặc giỏi,
Gươm đeo sẵn bên hông,
Phòng khi ban đêm gặp nguy hiểm.
Vua Sa-lô-môn đặt làm kiệu cho chính mình
Bằng gỗ quý từ rừng Li-ban.3:9 Nt: gỗ Li-ban
Vua làm kiệu có trụ dát bạc,
Lưng kiệu mạ vàng,
Chỗ ngồi màu đỏ tía.
Bên trong kiệu dệt các phong cảnh yêu đương.
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, hãy ra đây!
Các thiếu nữ Si-ôn, hãy ngắm xem!
Vua Sa-lô-môn đội mão triều mẹ vua đội cho vua,
Trong ngày cưới của vua,
Trong ngày vui của vua.
Cuộc Đối Thoại Giữa Hai Người Yêu Nhau
Người nam
Em yêu dấu, ôi, em xinh đẹp quá,
Em xinh đẹp vô cùng!
Đôi mắt bồ câu của em lóng lánh bên trong mạng che mặt.
Tóc em khác nào đàn dê
Chạy cuồn cuộn xuống triền núi Ga-la-át.
Răng em khác nào đàn cừu sắp hớt lông,
Vừa tắm rửa xong đi lên,
Cả thảy đi đều từng cặp,
Không thiếu một con nào.
Môi em như sợi chỉ điều,
Miệng em duyên dáng làm sao.
Má em như quả lựu xẻ đôi
Bên trong khăn mạng che.
Cổ em như tháp Đa-vít
Xây có tầng có lớp.
Hàng ngàn khiên thuẫn treo nơi đó,
Toàn là mộc che thân của bậc dũng sĩ.
Ngực em như cặp nai tơ,
Con sinh đôi của linh dương,
Thỏa vui ăn giữa khóm hoa huệ.
Khi gió chiều hiu hiu thổi,
Và bóng chiều trải dài trốn chạy,
Anh sẽ đi lên núi một dược,
Đến đồi nhũ hương.
Em yêu dấu, toàn thân em xinh đẹp,
Không gợn chút tì vết.
Hỡi cô dâu, hãy đến với anh từ rặng núi Li-ban,
Từ núi Li-ban hãy đến với anh!
Hãy xuống từ đỉnh núi A-ma-na,
Từ đỉnh Sa-nia và Hẹt-môn!
Hãy rời khỏi4:8 Thêm vào cho rõ nghĩa những hang sư tử,
Những núi đầy beo.
Ôi em của anh, cô dâu, em đã cướp mất lòng anh,
Em đã cướp mất lòng anh
Với một cái liếc mắt,
Với một hạt châu nơi vòng cổ của em.
Ôi em của anh, cô dâu, tình em đẹp làm sao!
Tình em thật ngọt hơn rượu!
Dầu của em tỏa hương thơm hơn tất cả mọi loài cây thơm.
Ôi cô dâu, môi em ứa giọt mật!
Mật ong và sữa đọng dưới lưỡi em.
Quần áo em tỏa hương thơm khác nào hương thơm của rừng núi Li-ban.
Em của anh, cô dâu, là vườn đóng kín,
Là vườn4:12 Đọc theo một số bản cổ Hy-bá, LXX, Syr, La-tinh khóa chặt, là suối niêm phong.
Các chồi của em là vườn thạch lựu,
Với các loại trái cây ngon nhất,
Hoa phụng tiên và cây cam tùng,
Cam tùng và nghệ,
Xương bồ và quế,
Cùng mọi loại cây nhũ hương,
Một dược và lô hội,
Cùng mọi loài cây thơm nhất.
Em là suối nước trong vườn,
Là giếng nước tươi mát,4:15 Nt: “nước sống”, nghĩa là nước tươi mát chẩy liên tục, khác với nước ao tù ứ đọng
Tuôn tràn từ dẫy núi Li-ban.
Hỡi gió bắc, hãy nổi dậy!
Hỡi gió nam, hãy thổi đến!
Hãy thổi vào vườn của ta,
Cho hương thơm bay tỏa ra!
Người nữ
Ước gì người yêu tôi vào trong vườn chàng,
Và ăn các loại trái cây ngon nhất!
Người nam
Em của anh, cô dâu, anh đã vào trong vườn anh!
Anh hái một dược và các loài cây thơm của anh,
Anh ăn cả tàng cùng với mật ong của anh,
Anh uống cả rượu lẫn sữa của anh!
(Bạn bè, khách dự tiệc)
Hỡi các bạn, hãy ăn!
Hãy uống, hãy say sưa trong tình yêu!
Đối Thoại Giữa Người Nữ Và Các Thiếu Nữ Giê-ru-sa-lem
Người nữ
Tôi ngủ, nhưng lòng tôi thao thức.
Nghe này; người yêu tôi gõ cửa!
Người nam
“Mở cửa cho anh, em của anh, em yêu dấu của anh,
Bồ câu của anh, em toàn mỹ của anh!
Vì đầu anh đẫm sương móc,
Mái tóc anh thấm giọt sương đêm.”
Người nữ
“Em đã cởi áo ra,
Lẽ nào mặc áo lại?
Em đã rửa chân rồi,
Lẽ nào làm lấm lại?”
Người yêu tôi luồn tay qua lỗ cửa,
Lòng dạ tôi rạo rực vì chàng.
Tôi chỗi dậy để mở cửa cho người yêu tôi,
Đôi tay tôi rịn một dược,
Các ngón tay tôi rỏ một dược chảy ròng
Trên cả chốt then.
Tôi mở cửa cho người yêu tôi,
Nhưng người yêu tôi đã quay đi khỏi rồi.
Tôi điếng người khi chàng bỏ đi.
Tôi tìm chàng nhưng không gặp,
Tôi gọi chàng, nhưng chàng không đáp lại.
Những người canh gác đi tuần vòng quanh thành
Bắt gặp tôi,
Họ đánh đập tôi, gây thương tích cho tôi.
Những người canh gác tường thành lột luôn cả áo choàng tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
Nếu các cô gặp người yêu tôi,
Các cô sẽ nói gì với chàng?
Xin nhắn giúp rằng tôi mắc bệnh tương tư.
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
Người yêu cô có gì hơn người,
Hỡi người đẹp nhất trong các thiếu nữ?
Người yêu cô có gì hơn người,
Để cô phải nài xin chúng em như vậy?
Người nữ
Người yêu tôi sáng rỡ mặt mày, đỏ da thắm thịt,5:10 Nt: người yêu tôi sáng và đỏ
Nổi bật giữa muôn người.
Đầu chàng là vàng tinh ròng;
Mái tóc chàng, những cành chà là đen như quạ.
Đôi mắt chàng khác nào
Bồ câu bên suối nước.
Răng chàng tắm trong sữa,
Mọc đều đầy đủ.5:12 Nt: không có từ “răng”
Đôi má chàng như luống rau thơm,
Tỏa hương thơm ngát.5:13 Nt: tháp hương liệu
Môi chàng là hoa huệ
Ứa một dược chảy ròng.
Cánh tay chàng, những vòng vàng
Nhận ngọc Tạt-sít.5:14 Tạt-sít là một địa danh trong vùng Địa Trung Hải, nơi có nhiều ngọc, đá quý
Thân chàng,5:14 Nt: bụng chàng một khối ngà bóng nhẵn nhụi,
Cẩn ngọc xanh.
Chân chàng, những cột thạch cao tuyết hoa
Dựng trên đế vàng ròng.
Tướng mạo chàng như dẫy núi Li-ban,
Chọn lọc như cây hương nam.
Miệng chàng ngọt dịu,
Toàn người chàng đáng yêu.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem,
Người yêu tôi là thể ấy, đấy là người tôi yêu quý.
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
Người yêu cô đi đâu,
Hỡi người đẹp nhất trong số người nữ?
Người yêu cô quay qua hướng nào,
Để chúng tôi cùng tìm giúp cô?
Người nữ
Người yêu tôi đi xuống vườn chàng,
Đến các luống rau thơm,
Thỏa vui ăn trong vườn,
Và hái hoa huệ.
Tôi thuộc về người yêu tôi,
Và người yêu tôi thuộc về tôi,
Chàng ăn thỏa vui giữa khóm hoa huệ.
Ca Ngợi Vẻ Đẹp Độc Đáo Của Người Nữ
Người nam
Em yêu dấu của anh, em xinh đẹp như thành Thiệt-sa,
Duyên dáng như thành Giê-ru-sa-lem,
Đáng sợ như các vì sao.6:4 Nt: “Đáng sợ như các vật thấy được”
Quay mắt đi, đừng nhìn anh nữa,
Vì mắt em làm anh bối rối.
Tóc em khác nào đàn dê,
Chạy cuồn cuộn xuống triền núi Ga-la-át.
Răng em như đàn chiên cái,
Vừa tắm rửa xong đi lên.
Cả thảy đi đều từng cặp,
Không thiếu một con nào.
Má em như quả lựu xẻ đôi
Bên trong khăn mạng che.
Sáu mươi hoàng hậu,
Tám mươi cung phi,
Và vô số nữ tì.
Nhưng bồ câu của anh, em toàn mỹ của anh, có một không hai!
Nàng chỉ có một không hai đối với mẹ nàng,
Nàng rực rỡ hơn nhiều so với người sinh đẻ nàng.
Các nữ tỳ thấy nàng đều xưng nàng có phước,
Các hoàng hậu và cung phi đều ca ngợi nàng:
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
“Người nữ kia là ai, lộ ra như hừng đông,
Đẹp như mặt trăng, sáng rực như mặt trời,
Dễ sợ như các vì sao?”
Người nam
Anh xuống vườn hạnh đào,
Ngắm nhìn chồi xanh trong trũng,
Xem thử nho có nẩy lộc,
Và thạch lựu có trổ hoa!
Người nữ
Em chưa nhận ra,
Hồn em đã sa vào xe của nhà quyền quý.
Dân làng
Hãy quay về, hãy quay về, hỡi cô Su-la-mít!6:13 Su-la-mít có thể là tên riêng, có nghĩa “trọn lành, bình an”; hoặc chỉ người đàn bà từ làng Su-nem (Giôs 19:18)
Hãy quay về, hãy về, cho chúng tôi ngắm nhìn cô!
Người nam
Sao các người lại muốn ngắm nhìn cô Su-la-mít
Như thể nhìn điệu múa của hai đội quân?
Sự Kết Hợp Giữa Hai Người Yêu Nhau
Người nam
Đôi chân em mang dép đẹp làm sao,
Hỡi cô gái nhà quyền quý!
Vòng đùi em khác nào vòng trang sức,
Công trình của nghệ sĩ tài ba!
Rốn em, một cái chén tròn,
Không được thiếu rượu pha thơm ngon!7:2 “Rượu pha” là rượu pha trộn với nước hoặc các loại gia vị, hương liệu, hoặc với một loại rượu nào khác
Bụng em, một đống lúa mì,
Có hoa huệ bao quanh.
Ngực em như cặp nai tơ,
Con sinh đôi của linh dương.
Cổ em như tháp ngà.
Đôi mắt em là hồ nước tại Hết-bôn,
Bên cổng Bát-Ra-bim.
Mũi em như tháp núi Li-ban
Nhìn xuống thành Đa-mách.
Đầu em như núi Cạt-mên,
Tóc em xõa dài màu tía,
Vua mê mẩn giam cầm trong suối tóc.
Ôi, em xinh đẹp, em duyên dáng làm sao!
Em yêu dấu, khiến lòng người vui thỏa!
Này, vóc dáng em tựa thân cây,
Ngực em như chùm chà là.
Anh tự nhủ: “Ta phải trèo lên cây,
Bám vào các tầu có chùm chà là.
Ngực em sẽ như những chùm nho,
Và hơi thở em thơm như quả táo.
Miệng em như rượu hảo hạng.
Người nữ
Chảy nhẹ nhàng cho người em yêu,
Tràn qua môi những người say ngủ.”7:9 Dịch theo LXX, Syr, Vg: môi và răng em
Tôi thuộc về người yêu tôi,
Và chàng khao khát tôi tha thiết.7:10 Nt: dục vọng chàng hướng về tôi
Nào, anh yêu dấu, ta hãy ra ngoài đồng,
Ngủ đêm bên các chùm hoa phụng tiên.7:11 Hy-bá cô-phe cũng có nghĩa “thôn xóm.”
Ta hãy sớm ra thăm các vườn nho,
Xem thử nho có nảy lộc,
Nụ có nở,
Thạch lựu có trổ hoa.
Tại đó em sẽ yêu anh tha thiết.
Táo tình yêu7:13 KT 1926 dịch là “trái phong già.” KT tiếng Pháp dịch là “táo tình yêu.” xông mùi thơm ngát;
Tại nơi ngõ ra vào của ta có đủ mọi thứ trái cây ngon nhất,
Cả mới lẫn cũ, mà em đã dành riêng cho anh,
Anh yêu dấu của em!
Ước gì anh là anh ruột của em,
Cùng bú vú mẹ em!
Để khi gặp anh ngoài đường,
Em có thể hôn anh
Mà không bị khinh chê.
Em sẽ dẫn anh,
Đưa anh về tận nhà mẹ em,
Anh sẽ dạy dỗ em,
Em sẽ mời anh uống rượu pha vị thơm ngon,
Uống nước cốt thạch lựu của em.
Tay trái chàng luồn dưới đầu tôi,
Tay phải chàng ôm sát tôi.
Hỡi các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem, tôi nài xin các cô,
Xin chớ khuấy động, chớ đánh thức tình yêu,
Cho đến khi tình yêu được thỏa nguyện!
Kết Luận
Các thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
Ai kia từ sa mạc đi lên,
Tựa mình vào người yêu của nàng?
Người nữ
Dưới cây táo, em đã gợi tình yêu anh dậy;
Nơi ấy, mẹ anh đã thụ thai anh,
Nơi ấy, người sinh ra anh đã chuyển bụng quặn thắt.8:5 Syr sửa dấu phụ âm, dịch hai dòng này như là lời nói của người nam
Xin đặt em như chiếc ấn trong lòng anh,
Như con dấu nơi cánh tay anh.
Vì tình yêu mạnh như Sự Chết,
Sự ghen tuông khắc nghiệt như Âm Phủ.
Mũi tên của tình yêu là mũi tên lửa,
Ngọn lửa từ CHÚA.8:6 Có bản dịch là: “ngọn lửa mạnh nhất”, hoặc “sét đánh”
Nước lũ không thể dập tắt tình yêu,
Sông sâu cũng không thể nhận chìm.
Ví có người nào đem gia tài mình đổi lấy tình yêu,
Cũng sẽ bị khinh chê thậm tệ.
Người nữ lặp lại lời các anh nói về mình
Chúng tôi có một cô em gái,
Em còn nhỏ, chưa có ngực.
Chúng tôi phải làm gì cho em gái chúng tôi,
Người ta dạm hỏi?
Nếu em là bức tường thành,
Chúng tôi sẽ xây tháp bạc trên tường.
Nếu em là cánh cửa,
Chúng tôi sẽ đóng chắc cửa bằng ván hương nam.
Người nữ
Em là bức tường thành,
Ngực em khác nào những ngọn tháp.
Vì thế, trước mắt chàng,
Em là người tìm được bình an.8:10 Ctd: “em là người mang lại bình an.”
Người nam
Vua Sa-lô-môn có một vườn nho ở Ba-anh Ha-môn.
Vua giao vườn cho người canh giữ.
Người nào thu hoa lợi vườn
Phải trả cho vua ngàn miếng bạc.
Vườn nho của tôi, dành cho riêng tôi.
Vua Sa-lô-môn, ngàn miếng bạc về phần vua,
Còn hai trăm cho người canh giữ hoa màu.
Hỡi em đang ở trong vườn,
Bạn bè đang lắng nghe!
Cho anh nghe tiếng em!
Người nữ
Anh yêu dấu, trốn đi anh,
Giống như linh dương
Hoặc nai tơ
Trên núi đồi hương thơm.
1
Title/Superscription Solomon’s Most Excellent Love Song.
The Desire for LoveThe Beloved to Her Lover: Oh, how I wish you would kiss me passionately! For your lovemaking is more delightful than wine.
The fragrance of your colognes is delightful; your name is like the finest perfume. No wonder the young women adore you!
Draw me after you; let us hurry! May the king bring me into his bedroom chambers! The Maidens to the Lover: We will rejoice and delight in you; we will praise your love more than wine.The Beloved to Her Lover: How rightly the young women adore you!
The Country Maiden and the Daughters of JerusalemThe Beloved to the Maidens: I am dark but lovely, O maidens of Jerusalem, dark like the tents of Qedar, lovely like the tent curtains of Salmah.
Do not stare at me because I am dark, for the sun has burned my skin. My brothers were angry with me; they made me the keeper of the vineyards. Alas, my own vineyard I could not keep!
The Shepherd and the ShepherdessThe Beloved to Her Lover: Tell me, O you whom my heart loves, where do you pasture your sheep? Where do you rest your sheep during the midday heat? Tell me lest I wander around beside the flocks of your companions!
The Lover to His Beloved: If you do not know, O most beautiful of women, simply follow the tracks of my flock, and pasture your little lambs beside the tents of the shepherds.
The Beautiful Mare and the Fragrant MyrrhThe Lover to His Beloved: O my beloved, you are like a mare among Pharaoh’s stallions.
Your cheeks are beautiful with ornaments; your neck is lovely with strings of jewels.
We will make for you gold ornaments studded with silver.
The Beloved about Her Lover: While the king was at his banqueting table, my nard gave forth its fragrance.
My beloved is like a fragrant pouch of myrrh spending the night between my breasts.
My beloved is like a cluster of henna blossoms in the vineyards of En Gedi.
Mutual Praise and AdmirationThe Lover to His Beloved: Oh, how beautiful you are, my beloved! Oh, how beautiful you are! Your eyes are like doves!
The Beloved to Her Lover: Oh, how handsome you are, my lover! Oh, how delightful you are! The lush foliage is our canopied bed;
the cedars are the beams of our bedroom chamber; the pines are the rafters of our bedroom.
2
The Lily among the Thorns and the Apple Tree in the ForestThe Beloved to Her Lover: I am a meadow flower from Sharon, a lily from the valleys.
The Lover to His Beloved: Like a lily among the thorns, so is my darling among the maidens.
The Beloved about Her Lover: Like an apple tree among the trees of the forest, so is my beloved among the young men. I delight to sit in his shade, and his fruit is sweet to my taste.
The Banquet Hall for the Love-SickThe Beloved about Her Lover: He brought me into the banquet hall, and he looked at me lovingly.
Sustain me with raisin cakes, refresh me with apples, for I am faint with love. The Double Refrain: Embracing and Adjuration
His left hand is under my head, and his right hand embraces me.
The Beloved to the Maidens: I admonish you, O maidens of Jerusalem, by the gazelles and by the young does of the open fields: Do not awaken or arouse love until it pleases!
The Arrival of the LoverThe Beloved about Her Lover: Listen! My lover is approaching! Look! Here he comes, leaping over the mountains, bounding over the hills!
My lover is like a gazelle or a young stag. Look! There he stands behind our wall, gazing through the window, peering through the lattice.
The Season of Love and the Song of the TurtledoveThe Lover to His Beloved: My lover spoke to me, saying:“Arise, my darling; My beautiful one, come away with me!
Look! The winter has passed, the winter rains are over and gone.
Blossoms have appeared in the land, the time for pruning and singing has come; the voice of the turtledove is heard in our land.
The fig tree has ripened its figs, the vines have blossomed and give off their fragrance. Arise, come away my darling; my beautiful one, come away with me!”
The Dove in the Clefts of En GediThe Lover to His Beloved: O my dove, in the clefts of the rock, in the hiding places of the mountain crags, let me see your face, let me hear your voice; for your voice is sweet, and your face is lovely.
The Foxes in the VineyardThe Beloved to Her Lover: Catch the foxes for us, the little foxes, that ruin the vineyards– for our vineyard is in bloom.
Poetic Refrain: Mutual PossessionThe Beloved about Her Lover: My lover is mine and I am his; he grazes among the lilies.
The Gazelle and the Rugged MountainsThe Beloved to Her Lover: Until the dawn arrives and the shadows flee, turn, my beloved– be like a gazelle or a young stag on the mountain gorges.
3
The Lost Lover is FoundThe Beloved about Her Lover: All night long on my bed I longed for my lover. I longed for him but he never appeared.
“I will arise and look all around throughout the town, and throughout the streets and squares; I will search for my beloved.” I searched for him but I did not find him.
The night watchmen found me– the ones who guard the city walls.“Have you seen my beloved?”
Scarcely had I passed them by when I found my beloved! I held onto him tightly and would not let him go until I brought him to my mother’s house, to the bedroom chamber of the one who conceived me.
The Adjuration RefrainThe Beloved to the Maidens: I admonish you, O maidens of Jerusalem, by the gazelles and by the young does of the open fields:“Do not awake or arouse love until it pleases!”
The Royal Wedding ProcessionThe Speaker: Who is this coming up from the wilderness like a column of smoke, like a fragrant billow of myrrh and frankincense, every kind of fragrant powder of the traveling merchants?
Look! It is Solomon’s portable couch! It is surrounded by sixty warriors, some of Israel’s mightiest warriors.
All of them are skilled with a sword, well-trained in the art of warfare. Each has his sword at his side, to guard against the terrors of the night.
King Solomon made a sedan chair for himself of wood imported from Lebanon.
Its posts were made of silver; its back was made of gold. Its seat was upholstered with purple wool; its interior was inlaid with leather by the maidens of Jerusalem.
Come out, O maidens of Zion, and gaze upon King Solomon! He is wearing the crown with which his mother crowned him on his wedding day, on the most joyous day of his life!
4
The Wedding Night: Praise of the Bride The Lover to His Beloved: Oh, you are beautiful, my darling! Oh, you are beautiful! Your eyes behind your veil are like doves. Your hair is like a flock of female goats descending from Mount Gilead.
Your teeth are like a flock of newly-shorn sheep coming up from the washing place; each of them has a twin, and not one of them is missing.
Your lips are like a scarlet thread; your mouth is lovely. Your forehead behind your veil is like a slice of pomegranate.
Your neck is like the tower of David built with courses of stones; one thousand shields are hung on it– all shields of valiant warriors.
Your two breasts are like two fawns, twins of the gazelle grazing among the lilies.
Until the dawn arrives and the shadows flee, I will go up to the mountain of myrrh, and to the hill of frankincense.
You are altogether beautiful, my darling! There is no blemish in you!
The Wedding Night: Beautiful as Lebanon Come with me from Lebanon, my bride, come with me from Lebanon. Descend from the crest of Amana, from the top of Senir, the summit of Hermon, from the lions’ dens and the mountain haunts of the leopards.
You have stolen my heart, my sister, my bride! You have stolen my heart with one glance of your eyes, with one jewel of your necklace.
How delightful is your love, my sister, my bride! How much better is your love than wine; the fragrance of your perfume is better than any spice!
Your lips drip sweetness like the honeycomb, my bride, honey and milk are under your tongue. The fragrance of your garments is like the fragrance of Lebanon.
The Wedding Night: The Delightful GardenThe Lover to His Beloved: You are a locked garden, my sister, my bride; you are an enclosed spring, a sealed-up fountain.
Your shoots are a royal garden full of pomegranates with choice fruits: henna with nard,
nard and saffron; calamus and cinnamon with every kind of spice, myrrh and aloes with all the finest spices.
You are a garden spring, a well of fresh water flowing down from Lebanon.
The Beloved to Her Lover: Awake, O north wind; come, O south wind! Blow on my garden so that its fragrant spices may send out their sweet smell. May my beloved come into his garden and eat its delightful fruit!
5
The Lover to His Beloved: I have entered my garden, O my sister, my bride; I have gathered my myrrh with my balsam spice. I have eaten my honeycomb and my honey; I have drunk my wine and my milk!The Poet to the Couple: Eat, friends, and drink! Drink freely, O lovers!
The Trials of Love: The Beloved’s Dream of Losing Her LoverThe Beloved about Her Lover: I was asleep, but my mind was dreaming. Listen! My lover is knocking at the door! The Lover to His Beloved:“Open for me, my sister, my darling, my dove, my flawless one! My head is drenched with dew, my hair with the dampness of the night.”
The Beloved to Her Lover:“I have already taken off my robe– must I put it on again? I have already washed my feet– must I soil them again?”
My lover thrust his hand through the hole, and my feelings were stirred for him.
I arose to open for my beloved; my hands dripped with myrrh– my fingers flowed with myrrh on the handles of the lock.
I opened for my beloved, but my lover had already turned and gone away. I fell into despair when he departed. I looked for him but did not find him; I called him but he did not answer me.
The watchmen found me as they made their rounds in the city. They beat me, they bruised me; they took away my cloak, those watchmen on the walls!
The Triumph of Love: The Beloved Praises Her LoverThe Beloved to the Maidens: I admonish you, O maidens of Jerusalem– If you find my beloved, what will you tell him? Tell him that I am lovesick!
The Maidens to The Beloved: Why is your beloved better than others, O most beautiful of women? Why is your beloved better than others, that you would admonish us in this manner?
The Beloved to the Maidens: My beloved is dazzling and ruddy; he stands out in comparison to all other men.
His head is like the purest gold. His hair is curly– black like a raven.
His eyes are like doves by streams of water, washed in milk, mounted like jewels.
His cheeks are like garden beds full of balsam trees yielding perfume. His lips are like lilies dripping with drops of myrrh.
His arms are like rods of gold set with chrysolite. His abdomen is like polished ivory inlaid with sapphires.
His legs are like pillars of marble set on bases of pure gold. His appearance is like Lebanon, choice as its cedars.
His mouth is very sweet; he is totally desirable. This is my beloved! This is my companion, O maidens of Jerusalem!
6
The Lost Lover FoundThe Maidens to the Beloved: Where has your beloved gone, O most beautiful among women? Where has your beloved turned? Tell us, that we may seek him with you.
The Beloved to the Maidens: My beloved has gone down to his garden, to the flowerbeds of balsam spices, to graze in the gardens, and to gather lilies.
Poetic Refrain: Mutual PossessionThe Beloved about Her Lover: I am my lover’s and my lover is mine; he grazes among the lilies.
The Renewal of LoveThe Lover to His Beloved: My darling, you are as beautiful as Tirzah, as lovely as Jerusalem, as awe-inspiring as bannered armies!
Turn your eyes away from me– they overwhelm me! Your hair is like a flock of goats descending from Mount Gilead.
Your teeth are like a flock of sheep coming up from the washing; each has its twin; not one of them is missing.
Like a slice of pomegranate is your forehead behind your veil.
There may be sixty queens, and eighty concubines, and young women without number.
But she is unique! My dove, my perfect one! She is the special daughter of her mother, she is the favorite of the one who bore her. The maidens saw her and complimented her; the queens and concubines praised her:
“Who is this who appears like the dawn? Beautiful as the moon, bright as the sun, awe-inspiring as the stars in procession?”
The Return to the VineyardsThe Lover to His Beloved: I went down to the orchard of walnut trees, to look for the blossoms of the valley, to see if the vines had budded or if the pomegranates were in bloom.
I was beside myself with joy! There please give me your myrrh, O daughter of my princely people.
The Love Song and DanceThe Lover to His Beloved:(7:1) Turn, turn, O Perfect One! Turn, turn, that I may stare at you!The Beloved to Her Lover: Why do you gaze upon the Perfect One like the dance of the Mahanaim?
7
The Lover to His Beloved:(7:2) How beautiful are your sandaled feet, O nobleman’s daughter! The curves of your thighs are like jewels, the work of the hands of a master craftsman.
Your navel is a round mixing bowl– may it never lack mixed wine! Your belly is a mound of wheat, encircled by lilies.
Your two breasts are like two fawns, twins of a gazelle.
Your neck is like a tower made of ivory. Your eyes are the pools in Heshbon by the gate of Bath-Rabbim. Your nose is like the tower of Lebanon overlooking Damascus.
Your head crowns you like Mount Carmel. The locks of your hair are like royal tapestries– the king is held captive in its tresses!
How beautiful you are! How lovely, O love, with your delights!
The Palm Tree and the Palm Tree ClimberThe Lover to His Beloved: Your stature is like a palm tree, and your breasts are like clusters of grapes.
I want to climb the palm tree, and take hold of its fruit stalks. May your breasts be like the clusters of grapes, and may the fragrance of your breath be like apples!
May your mouth be like the best wine, flowing smoothly for my beloved, gliding gently over our lips as we sleep together.
Poetic Refrain: Mutual PossessionThe Beloved about Her Lover: I am my beloved’s, and he desires me!
The Journey to the CountrysideThe Beloved to Her Lover: Come, my beloved, let us go to the countryside; let us spend the night in the villages.
Let us rise early to go to the vineyards, to see if the vines have budded, to see if their blossoms have opened, if the pomegranates are in bloom– there I will give you my love.
The mandrakes send out their fragrance; over our door is every delicacy, both new and old, which I have stored up for you, my lover.
8
The Beloved’s Wish SongThe Beloved to Her Lover: Oh, how I wish you were my little brother, nursing at my mother’s breasts; if I saw you outside, I could kiss you– surely no one would despise me!
I would lead you and bring you to my mother’s house, the one who taught me. I would give you spiced wine to drink, the nectar of my pomegranates.
Double Refrain: Embracing and AdjurationThe Beloved about Her Lover: His left hand is under my head, and his right hand embraces me.
The Beloved to the Maidens: I admonish you, O maidens of Jerusalem:“Do not arouse or awaken love until it pleases!”
The Awakening of LoveThe Maidens about His Beloved: Who is this coming up from the wilderness, leaning on her beloved?The Beloved to Her Lover: Under the apple tree I aroused you; there your mother conceived you, there she who bore you was in labor of childbirth.
The Nature of True LoveThe Beloved to Her Lover: Set me like a cylinder seal over your heart, like a signet on your arm. For love is as strong as death, passion is as unrelenting as Sheol. Its flames burst forth, it is a blazing flame.
Surging waters cannot quench love; floodwaters cannot overflow it. If someone were to offer all his possessions to buy love, the offer would be utterly despised.
The Brother’s Plan and the Sister’s RewardThe Beloved’s Brothers: We have a little sister, and as yet she has no breasts. What shall we do for our sister on the day when she is spoken for?
If she is a wall, we will build on her a battlement of silver; but if she is a door, we will barricade her with boards of cedar.
The Beloved: I was a wall, and my breasts were like fortress towers. Then I found favor in his eyes.
Solomon’s Vineyard and the Beloved’s VineyardThe Beloved to Her Lover: Solomon had a vineyard at Baal-Hamon; he leased out the vineyard to those who maintained it. Each was to bring a thousand shekels of silver for its fruit.
My vineyard, which belongs to me, is at my disposal alone. The thousand shekels belong to you, O Solomon, and two hundred shekels belong to those who maintain it for its fruit.
Epilogue: The Lover’s Request and His Beloved’s InvitationThe Lover to His Beloved: O you who stay in the gardens, my companions are listening attentively for your voice; let me be the one to hear it!
The Beloved to Her Lover: Make haste, my beloved! Be like a gazelle or a young stag on the mountains of spices.